'Mẫn Huyền' ban đầu khi mới vào khu tập trung dành cho Omega còn rất rụt rè, thường thường đều ngồi co mình ở một góc. Nếu không phải thường xuyên chú ý đến, Lâm Hàm đôi khi còn quên mầt sự tồn tại của cậu ta.
Omega nam đang mang thai kia cũng giống như cậu ta, ngày ngày im lặng chui rúc trong một xó chật hẹp. Có lẽ là do hợp tính, không hiểu vì sao cả hai lại hòa nhập cùng một chỗ với nhau.
Hôm nay bạn đời của Omega kia ra ngoài tìm kím thức ăn, cho nên hai người cũng bắt đầu tâm sự, trò chuyện qua lại với nhau.
"Cậu....mang thai được bao lâu rồi?!". 'Mẫn Huyền' bày ra vẻ mặt tò mò, có hơi rụt rè nhìn nhìn cái bụng nhô cao cao của Omega nọ.
"Ừm, cũng được hơn ba tháng rồi!". Omega kia tên gọi là Hạ Tịch, mỉm cười dịu dàng xoa xoa cái bụng tròn tròn của chính mình.
Mặc dù bị áp lực tâm lí dày vò, ngày ngày sống trong lo sợ, bất ổn không yên. Thế nhưng thiên tính của một người 'mẹ' vẫn đang hằng ngày hằng giờ khích lệ cậu ấy vượt qua.
Omega mang thai đã không dễ dàng, càng huống hồ còn là nam. Sinh lí thay đổi, chẳng những áp lực tâm lí và sinh lí vây quanh, còn phải chịu đủ loại lo lắng bất an. Người 'mẹ' này, xem ra còn phải cố gắng rất nhiều.
"Nghe nói Omega nam mang thai rất khó khăn, cậu...có cảm thấy khó chịu ở đâu không? Tôi cũng là một nam Omega, muốn...muốn học hỏi thêm một chút kinh nghiệm!".
'Mẫn Huyền' nói tới đây thì gãi gãi đầu ngượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775347/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.