Vật tư đè nặng ở trên lưng khiến tốc độ bọn họ di chuyển đặt biệt chậm chạp. Dưới cái nắng gay gắt, ai nấy đều đầy một thân mồ hôi ướt sũng. Mệt đến thở hồng hộc, có cảm giác như sắp ngất luôn tại chỗ.
Vật tư toàn là đồ đóng hộp nên đặc biệt nặng nề, đã thế vì tránh để Trùng tộc chú ý, bọn họ còn phải luồn cúi, trườn bò trên đất. Cho nên hiện tại chẳng khác nào đi chịu cực hình.
Đã thế, có vẻ như hôm nay là một ngày cực kì xui xẻo. Mới ban nãy bọn họ một trận hung hiểm tránh thoát được mấy con Trùng tộc kia, hiện tại mấy con khác lại tới rồi.
Mặt đất rung chuyển, thế nhưng bọn họ không còn cách để chạy trốn nữa. Một thân chật vật, trên vai đè nặng một đống vật tư, bọn họ sớm đã bị bào mòn sức lực đến cạn kiệt.
Chính vì vậy, hiện tại dù biết Trùng tộc đã sắp đến, sắc mặt ai nấy đều tan rã, giống như là nằm yên chờ chết vậy. Có người còn lại chút sức lực, nhưng mà cũng chỉ có thể tận lực trốn tránh vào trong đống đất đá ở gần đó mà thôi.
Mắt thấy đám Trùng tộc kia sắp tới mà mọi người đều đã ở trong tình trạng sức cùng lực kiệt. Mục Diệc Thần lúc này trong đầu vận chuyển không biết bao nhiêu cách, thế nhưng chẳng có cái nào là khả thi cả.
Chẳng lẽ hôm nay, bọn họ phải nhận mệnh tại nơi này hay sao?!.
Đó là ý nghĩ chung của mọi người, có người đã bất lực buông xuôi, hai mắt chậm rãi nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775314/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.