Lâm Hàm nhìn theo phía thanh âm cùng rung chuyển đang ngày một đến gần, cậu có thể khẳng định, có hai con Trùng tộc đang tiến về phía này.
Mục Diệc Thần gặp nạn không hoảng, nhanh chóng bảo mọi người xếp thành một hàng thẳng tắp, nép vào bên bờ tường.
Trái tim ai nấy đều bang bang nhảy loạn trong lồng ngực, lần đầu tiên thật sự đối diện với nguy hiểm, bọn họ_những người dân thường vẫn là không tránh khỏi hốt hoảng trong lòng.
Theo tiếng động ngày một gần kề, mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay ai nấy đều ướt sủng. Hàm răng nghiến vào nhau thật chặt, ấy vậy mà vẫn không kìm được run lên từng hồi. Mặc dù thời tiết buổi sáng rất nóng, thế nhưng mồ hôi lạnh giọt lớn giọt nhỏ không ngừng túa ra.
Cơ hồ là ngưng thở, chờ đợi trong hoảng loạn từng phút từng giây một.
Trùng tộc không quá mẫn cảm với hơi thở của con người, chỉ cần bọn họ yên lặng không gây sự chú ý của chúng, họ sẽ được bình an.
Thế nhưng, Trùng tộc rất nhạy bén với âm thanh, dao động dị năng và thị giác còn đặc biệt tinh, nếu để Trùng tộc nhìn thấy bọn họ, chúng tuyệt sẽ truy đuổi cho đến cùng. Tận đến khi giết chết được con mồi mới thôi.
Lâm Hàm, Mục Diệc Thần, Lâm Vĩnh Kỳ đứng ở đầu hàng, thế nhưng là người tâm tư kiên định, cả ba đều có vẻ bình tĩnh hơn hai mươi cái Alpha ở phía sau nhiều.
Mục Diệc Thần cảm nhận được chúng nó đã sắp tới, quay ra sau ra hiệu cho mọi người phải tuyệt đối im lặng.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775307/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.