Lâm Hàm ý đồ muốn bám víu lấy tay Lâm Vĩnh Kỳ để ổn định thân thể đương rung lắc dữ dội của mình. Thế nhưng ngay giây tiếp sau đó, tay cậu liền bị nắm lấy, trực tiếp đặt trên một khối hình trụ vừa cứng rắn vừa nóng bỏng.
Cậu hơi hốt hoảng vội rụt tay lại, thế nhưng nào có dễ dàng như vậy? Lâm Vĩnh Kỳ rất nhanh đã đè tay cậu lại, học theo động tác giao hợp mà đem tay cậu vuốt ve nhục bổng khổng lồ của chính mình.
Da ở lòng bàn tay thiếu niên non mịn mềm mại, đem phân thân hắn siết chặt, khoái cảm liền ùa tới. Lâm Vĩnh Kỳ nắm lấy tay cậu, động tác ngày một nhanh, đem tay cậu điều khiển thõa mãn d.ụ.c vọng đang bùng cháy kia.
Đầu Lâm Vĩnh Kỳ đột ngột cúi xuống, tay còn lại nắm lấy 'tiểu Hàm Hàm' nhỏ nhắn phấn nộn, bất ngờ trực tiếp cho luôn vào miệng mình.
Nơi đó của cậu vốn không lớn, lại chỉ mọc lưa thưa mấy sợi l.ô.n.g tơ mỏng manh. Lâm Vĩnh Kỳ chỉ vừa ngậm vào liền dễ dàng bao khỏa hết thảy đến tận gốc.
Hạ thân bị người liên tiếp dày vò, nơi yếu ớt nhất đột ngột bị khoang miệng ấm nóng thít chặt bao lấy khiến Lâm Hàm không khỏi hoảng lên.
"Không...không cần, hư...ư đừng...đừng ngậm mà. Xin anh nhả ra đi mà...ha...á". Lâm Hàm luồn tay vào tóc Lâm Vĩnh Kỳ, hai tay vô lực cố sức muốn đem đầu hắn đẩy ra. Khoái cảm dâng lên tột cùng này cậu thừa nhận không nổi, cả người giống như sắp hỏng vậy.
Cậu nhỏ giọng nức nở, nước mắt lưng tròng nay trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775300/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.