Vừa lên phi hành khí, Lâm Hàm đã cấp tốc đem áo khoác tháo ra. Lăng Xuyên cũng rất chu đáo mà mở máy lạnh lên cho cậu.
"Chúng ta đi đâu vậy?!". Lâm Hàm nhìn ra bên ngoài, phát hiện hắn không đi hướng trở vào trung tâm thành phố, mà lại chạy ngược ra ngoại ô nên tò mò hỏi.
"Bí mật, đến nơi em sẽ biết!". Lăng Xuyên cười cười, sau đó đem cửa sổ của phi hành khí đóng lại, không cho cậu cứ tiếp tục ngóng mãi ra bên ngoài như vậy.
Đường đi có hơi xa, Lâm Hàm không thể nhìn ra ngoài, buồn chán nên chỉ có thể nhìn Lăng Xuyên.
Từ chuyện xảy ra ở quán bar lần trước, lại thêm lần vào căn biệt thự to lớn nhưng đặc biệt vắng vẻ đó. Cậu bây giờ mới cảm thấy, Lăng Xuyên thần bí hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của cậu.
Nhưng mà xuất phát từ việc tôn trọng lẫn nhau, nếu hắn không muốn nói, cậu cũng sẽ không vô duyên vô cớ đem chuyện đời tư của người ta ra bàn luận.
Ngay cả cậu cũng có bí mật, có những chuyện không cách nào có thể mở lời được. Tỉ như, chuyện cậu xuyên không, tá thi hoàn hồn.
Ở cái thời đại khoa học kĩ thuật tân tiến, người người nhà nhà đều theo học thuyết vô thần này, nghe có vẻ đặc biệt hoang đường. Dù cho cậu có thực sự đem sự thật phơi bày ra cũng chưa chắc đã có ai tin tưởng.
Lâm Hàm thở dài một hơi, lại khép hờ mí mắt. Chuyện này quả thực đã khiến cậu suy nghĩ rất nhiều, cũng không biết bằng cách nào mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775284/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.