Nền gỗ cứng được lót bên trên một lớp thảm lông dày êm ái, Lăng Xuyên một cước đạp mở toang cửa, đem Lâm Hàm ở trên vai quăng tới trên thảm.
Tuy có thảm lông bên dưới làm đệm, nhưng mà động tác Lăng Xuyên khá mạnh bạo, Lâm Hàm liền không tránh khỏi ăn đau đến nhăn mặt.
Cậu bất mãn trừng mắt nhìn hắn, chân giơ lên, chuẩn bị bồi cho hắn thêm một cước. Thế nhưng, còn chưa có động thủ thành công, chân đã bị người ta một phát giữ chặt, có rút cũng rút không ra.
"Chết tiệt! Anh cmn có buông ông đây ra không thì bảo?!!". Lâm Hàm nghiến răng trừng mắt, chưa từng buông tha vùng vẫy. Chân còn lại cũng quẩy đạp liên hồi, tựa như muốn đem cái phiền toái Lăng Xuyên này đá bay.
"Ha, hôm nay còn dám mắng tôi cơ đấy! Xem đêm nay tôi làm thế nào trừng trị em!". Lăng Xuyên chẳng những không nhượng bộ, trái lại còn tà mị nhếch mép, xem chừng thực hưng phấn. Vừa nói, tay còn trên m.ô.n.g cậu vỗ bồm bộp.
Có hơi men trong người, Lăng Xuyên vốn dĩ đã không phải người dịu dàng gì, khi say còn mạnh bạo hơn. Hắn đem m.ô.n.g cậu nhấc lên, sau đó rất dễ dàng mà đem cả quần tây lẫn quần con của cậu đều lột sạch.
Lâm Hàm dường như thấy tình thế không ổn, thừa cơ Lăng Xuyên buông lỏng liền lật người lại, lồm cồm bò đi.
Chỉ là, cái m.ô.n.g cong cong vểnh vểnh kia không mảnh vải che đậy, theo tư thế bò dậy của cậu, h.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u phấn hồng bên dưới càng lộ ra thấy rõ.
Lâm Hàm lại không hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775217/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.