Tinh hạch mang ánh kim chói lọi từ trong đầu bọ cạp văng ra, dưới tác động lớn như vậy của vụ nổ mà vẫn hoàn nguyên vô khuyết, một chút xức mẻ cũng không có, đủ để thấy nó cứng rắn cỡ nào.
Hóa ra con bọ cạp này là hệ kim, khó trách lực phòng thủ lại mạnh mẽ như vậy. Vỏ của nó xứng đáng được mệnh danh là đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm. Là một kiện áo giáp rất mạnh mẽ.
Nếu không phải may mắn ở lúc nguy cấp vừa hay phát hiện ra điểm yếu của nó, Lâm Hàm cũng không tưởng tượng được hiện tại mọi người ra sao rồi, ước tính thời gian chắc cũng đã yên vị nằm trong dạ dày của nó.
Sau khi họp bàn một lúc, mọi người thống nhất đem tinh hạch chia nhau ra cất giữ, khi kết thúc đợt huấn luyện liền chia đều ra, không thiếu không thừa. Riêng Lâm Hàm thì được giữ thêm rương tinh hạch của rắn chúa, bởi vì đây là thứ vốn thuộc về cậu, do chính tay cậu lấy về được.
Trời lúc này cũng đã xế chiều, đi một đoạn đường nữa bọn họ liền dừng chân dựng lều ở một khoản đất trống. Đáng tiếc nơi này không có nguồn nước, xem ra hôm nay không thể tắm rửa.
Trong một ngày liền đối mặt với hai trận tử chiến, quả thực đã rút kiệt đi khí lực của mọi người. Đơn giản ăn uống rồi tranh thủ nghỉ ngơi dưỡng sức.
Khi mọi người đã say giấc, từng luồng dị năng lóe sáng đủ loại màu sắc lóe lên trong cơ thể bọn họ. Cơ thể như có một dòng nước ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775179/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.