Sau khi sấm sét đều bị Lâm Hàm hút đi, mưa tạnh mây tan, bầu trời lại một mảnh xanh tươi như mặt gương vừa được gột rửa.
Rung chấn qua đi, khói bụi cũng dần bay đi, nơi cây biến dị vừa rối trụ ở hiện lên một cái hố thực sâu, để lộ ra một viên tinh hạch màu xanh lục.
Lâm Hàm tiến lên nhặt lấy viên tinh hạch, bề mặt gồ ghề sần xùi nhưng lại tỏa ra quang mang dị năng mạnh mẽ.
Cái cây kia quả nhiên là biến dị thực vật nghìn năm, tinh hạch lớn bậc này, đạo hạnh cũng không ít.
Chỉ cần nhìn nó một ngày liền tàn sát không biết bao nhiêu vật sống xung quanh, cái miệng lớn không ngừng nghiền ép ăn bao nhiêu cũng không thấy đủ liền hiểu rõ.
Đem hai tay bưng lên khối tinh hạch, Lâm Hàm liền hướng về phía đám người mà tiến về. Lần này không phải một mình cậu đối phó, bọn họ cũng góp công không ít, khối tinh hạch này dĩ nhiên phải chia ra.
Nhưng mà một khối lớn như vậy, bọn họ lại có những sáu người, chia làm sao cho vẹn. Lâm Hàm có chút rối rắm mà suy nghĩ, lại nhìn nhìn ba lô của chính mình, trong đầu liền lóe lên sáng ý.
Đem số tinh hạch lấy được từ chỗ rắn chúa bày ra, sau đó lại ước lượng phân chia, Lâm Hàm liền đem khối tinh hạch lớn cất vào ba lô của chính mình, lại đem mấy trăm viên nhỏ trong rương tới đổi. Giống như là đem tiền lớn đi đổi thành tiền nhỏ cho dễ dàng phân chia. Sau đó lại chia thành sáu phần đều nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775175/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.