Thình thịch
Quả lạ vừa cho vào miệng, Lâm Hàm đã không khỏi mở to hai mắt. Quả này thực sự là...tuyệt vời quá đi mất.
Thịt quả mềm mịn có vị chua ngọt, mang theo mùi giống như hoa oải hương, quả là một sự kết hợp thần thánh.
Chính vì tham ăn mà không mang theo đồ đựng, Lâm Hàm đành vì miếng ăn mà vứt bỏ liêm sỉ, trực tiếp cởi áo ra buộc hai cánh tay áo vào nhau, sau đó lượm nhặt mấy quả tươi ngon nhất nhét đầy cả áo, lúc này mới vui vẻ tung tăng quay trở về.
Tay xách nách mang trở về nơi cắm trại, mọi người cũng chưa về đủ, chỉ có Lăng Xuyên và Đình Quân xách theo củi và một đầu thỏ trắng cũng vừa lúc về tới.
Nhìn thấy Lâm Hàm không mặc áo, tấm vai trần bóng mịn vì lạnh mà hơi run run, vong eo thon nhỏ tưởng chừng một cánh tay đã ôm trọn, rốn nhỏ màu hồng phấn non nớt.
Nhìn một màng này, yết hầu Lăng Xuyên không khỏi lăn lộn một hồi. Mắt thấy cậu ôm theo đủ thứ đồ trên tay, hắn liền tiến lên cầm bớt đồ rồi để xuống dùm cậu.
Chỉ là, không biết hữu ý hay vô tình mà trong lúc giúp đỡ, mu bàn tay hắn lại chà sát vào điểm đỏ trên ngực Lâm Hàm, làm cho nó vốn đã vì lạnh mà dựng đứng nay lại càng thêm đỏ tươi yêu diễm.
Dị cảm từ trên ngực truyền tới khiến Lâm Hàm giống như bị điện giật, chỉ một cái chạm liền run rẫy tê dại đến lạ thường. Làm cậu không khỏi giật nảy mình lùi ra sau một bước, thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775168/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.