🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Hàm đi gần tới ghế trống kế bên chỗ Mục Diệc Thần thì bất cẩn giẫm trúng dây giày không biết đã lỏng ra từ khi nào. Thế là, cả cơ thể cứ thế đổ ập vào vòng tay rộng lớn của người nọ.

Mục Diệc Thần hai mắt mở to, tay theo phản xạ ôm trọn lấy thân thể của Lâm Hàm. Mặt hắn bất giác đỏ như quả cà chua chín, tim thì nhảy bình bịch giống như sắp nảy ra khỏi lồng ngực.

Mùi hoa lan thoang thoảng trên người Lâm Hàm tỏa ra khiến hắn bất giác tham lam hít lấy. Mùi hương vừa dịu nhẹ, vừa thanh mát giống như khí chất mà cậu toát ra vậy. Không giống mùi nước hoa, hắn đoán, đây là mùi hương cơ thể cậu.

Không để Mục Diệc Thần "hưởng thụ" lâu, Lâm Hàm sau mấy giây định thần lại liền nhanh chóng thoát khỏi lồng ngực cường trán của hắn rồi ngồi vào ghế cạnh bên.

Mục Diệc Thần có chút tiếc nuối buông tay, trong lòng vẫn còn lưu luyến thứ cảm giác vừa rồi. Nhỏ nhỏ mềm mềm, ôm thích thật.

Lâm Hàm bên này liếc sang nhìn hắn, thấy hắn cứ thất thần, lâu lâu lại cười như một tên ngốc trông thật dở hơi. Trong lòng không khỏi oán thầm, cơ bắp mà cậu cố sức rèn luyện cũng không có được, thế nhưng trên người tên kia thì có đầy. Lúc nãy nằm trong lồng ngực hắn, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được, cơ ngực rắn chắc, cơ bụng tám múi còn thêm hai khối cơ trên bắp tay.

Nghĩ xem có tức không cơ chứ, tại sao ông trời lại không cho cậu xuyên hồn vào thân thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775135/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.