Người chiến thắng trận đầu tiên là một Alpha của lớp A, thực lực thật sự không tồi nhưng tính tình quá mức hống hách. 
Theo những gì mà Lâm Hàm nãy giờ quan sát được, hắn ta chỉ toàn nhắm điểm yếu của đối thủ để ra chiêu, mỗi một đòn đều là dùng toàn lực mà đánh. Uy lực thì đúng là rất khủng, nhưng nếu cứ hao phí sức mạnh một cách nhanh chóng thế này, sớm thôi, hắn sẽ không trụ vững được bao lâu nữa. Nhiều nhất là chỉ trụ được ở trung tâm sàn đấu hai đến ba lượt tiếp theo. 
"Ngu ngốc!". Mục Diệc Thần liếc nhìn tên kia rồi lạnh nhạt phun ra hai chữ, Lâm Hàm thì chỉ cười cười không nói. Không ngờ suy nghĩ của cả hai lại giống nhau như thế. 
"Không lên à?!". Mắt thấy chẳng ai chịu lên ứng chiến, có lẽ là e ngại sức mạnh khủng bố mà tên kia phô trương ra đi? Liếc sang bên cạnh, Lâm Hàm liền tìm được ứng cử viên sáng giá. 
Trải qua chuyện lúc sáng, Lâm Hàm cũng phần nào rõ được dị năng của tên này tới đâu. Nếu tên này chịu lên sàn đấu, phần thắng lên đến 100%. Hay nói cách khác, nếu Mục Diệc Thần lên ứng chiến, liền đã nắm chắc phần thắng trong tay. 
"Không đi!". 
"Tại sao?!" 
"Phiền!". Nói đúng hơn là hắn lười, mấy tên tép riu này còn không xứng để hắn động tay động chân. Còn cái cơ hội gia nhập đội đặc chủng gì đó của Tinh Hệ, hắn thèm vào. 
Lâm Hàm câm nín trước câu trả lời của Mục Diệc Thần. Tên này đúng là tích chữ như vàng, hắn không thể nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775132/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.