"Tôi phải đi đây, đừng đánh nhau đấy nhé. Tôi sẽ quay lại ngay."
"Tôi cũng đi nữa."
"Không cần đâu. Cứ ở lại phòng đi."
Nói xong, Han Yi-gyeol rời khỏi phòng và đi theo Woo Seo-hyuk. Kim Woo-jin buồn tủi nhìn bóng lưng của Han Yi-gyeol, ngay khi cánh cửa vừa đóng, nét mặt cậu liền đanh lại.
"Anh ấy đi rồi."
Kwon Jeong-han dõi theo nhân bản, Han Yi-gyeol và Kim Woo-jin cười nói.
"Kim Woo-jin tiền bối, anh có vẻ rất thân thiết với Năng lực giả Han Yi-gyeol, và anh ấy cũng đặc biệt thoải mái khi ở gần anh so với những người khác ha."
".... "
Kim Woo-jin lạnh lùng chằm chằm nhìn vào Kwon Jeong-han khi cậu ta lảm nhảm về điều gì đó mà cậu chẳng thèm đáp lại rồi lướt thẳng qua cậu ta. Sau đó, Kwon Jeong-han đi theo Kim Woo-jin, xuất hiện giống hệt như khi cậu theo dõi Han Yi-gyeol trước kia.
"Xin thứ lỗi, tiền bối Kim Woo-jin."
"Ha...."
Kim Woo-jin đang chuẩn bị dọn đĩa khỏi bàn, thở ra một hơi khó chịu rồi nghiêng đầu về sau. Thái độ Kwon Jeong-han chẳng để tâm đến việc bị ăn bơ khiến cậu càng thêm cáu gắt.
"Này, biến đi"
Kim Woo-jin nói vậy mà không thèm nhìn Kwon Jeong-han. Cậu nhớ lại lời Han Yi-gyeol dặn là không được đánh nhau, cậu kìm lại tâm tính cáu gắt của mình— nhưng nhân bản lại hành động cảm xúc hơn nguyên bản, đi vòng quanh Kwon Jeong-han để lộ rõ sự thù địch ra mặt.
"Em đã khiến cậu ta khó chịu sao?"
Kwon Jeong-han trơ trẽn mỉm cười hỏi lại, dù rõ ràng là cậu ghét cậu ta, chứ không phải là khó chịu.
Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383149/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.