"Em xin lỗi. Nó bất ngờ quá đúng không?"
"Không, không sao cả."
Kwon Jeong-han mỉm cười với đôi mắt to tròn sau cặp kính, cậu nói tiếp.
"Anh họ của em, anh ấy mang ơn năng lực giả Han Yi-gyeol lắm đấy."
"Anh họ của cậu....?"
"Anh ấy điều hành một hội ở Busan, anh còn nhớ không? Hội trưởng Kwon Ji-hoon của Công hội Four Seasons ấy. Hyung nói rằng anh ấy đã gặp anh vào cuối buổi tiệc ở khách sạn kia."
"À."
Nghe những lời của cậu ta làm tôi nhớ đến người đàn ông mà tôi đã gặp trong bữa tiệc tôi đi cùng Cheon Sa-yeon— một người đàn ông mang dáng vẻ ôn hòa, đôi mắt nâu làm ta liên tưởng đến màu của socola cùng với một nốt ruồi bên má phải. Nghe xong, quả đúng là Kwon Jeong-han giống Kwon Ji-hoon cả về ngoại hình lẫn khí chất luôn này.
"Tất nhiên là tôi nhớ."
"Dù chỉ là họ hàng thôi, nhưng anh ấy lại thường xuyên đến thăm em từ những ngày chúng em còn thơ bé, vậy nên anh ấy giống như một người anh trai thực sự của em vậy. Hyung nói với em rằng năng lực giả Han Yi-gyeol đã liều mình để tiêu diệt con boss. Kể từ lúc ấy, em đã rất muốn được nói lời cảm ơn với anh."
Aha. Đó là lý do vì sao cậu ta nói mình là một fan hâm mộ đấy à? Tôi cười ngượng nghịu xoa gáy.
"Việc tôi làm chẳng đáng gì đâu, tôi đây chỉ là đang giúp đỡ cho Phó Hội của Roheon thôi."
"Dù vậy, cái việc một mình đương đầu với một con quái vật cấp S+ hẳn không dễ dàng gì, nên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383146/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.