"Cậu đợi có lâu không....hử?"
Khi Cha Soo-yeon nghe điện quay về, nơi mà Han Yi-gyeol khi nãy còn đứng đó giờ lại không thấy đâu, cô bối rối nhìn xung quanh.
"Han Yi-gyeol?"
Thấy vậy cô lên tiếng gọi tên cậu, nhưng cái người cô đang tìm kiếm vẫn chẳng thấy đâu.
"Gì vậy chứ, tên này đi đâu mất rồi?"
Cô tự hỏi không biết có phải là Hội trưởng gọi cậu ta đi rồi không, thế nên cô chuyển tầm mắt của mình qua chỗ Hong Si-ah, nhưng lại chỉ thấy có mỗi Kim Na-yul và Woo Seo-hyuk đứng bên đó. Gì đây, thật đấy à?
"Không thể nào.... Cậu ta sủi kèo rồi đấy à?"
Trong cô dấy lên cảm giác lo lắng lạ thường. Cô chỉ lẩm bẩm nói đùa vậy thôi, chứ cô biết Han Yi-gyeol không phải kiểu người bỏ đi mà không nói tiếng nào. Vậy thì, cái sự lo lắng vô cớ này là sao?
Cha Soo-yeon ngay lập tức nhấc điện thoại lên và nhấn gọi vào số của Han Yi-gyeol mà cô đã lưu trước khi vào cổng.
Tút— Tút — Tút.
Tiếng bíp kết nối đột nhiên bị ngắt. Cha Soo-yeon cau mày, ngay lập tức cố để gọi lại, nhưng giọng nói mà cô nghe được chỉ là thông báo rằng điện thoại không thể liên lạc được.
'Cậu ta tắt máy đấy à?'
Khi gọi đến lần thứ ba vẫn không được, Cha Soo-yeon khoanh tay thở dài.
"Thật sự đấy à"
Cô thấy nó không ổn lắm. Cô đang nghĩ xem nên xử lý tình huống này như nào, Woo Seo-hyuk sau khi đã bàn xong chuyện với Hong Si-ah bước gần tới chỗ cô. Khi chỉ thấy có mỗi Cha Soo-yeon đang đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383132/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.