"Cậu vẫn chịu được chứ?"
"Hiện tại thì vẫn ổn."
Mồ hôi lạnh chảy dài xuống thái dương tôi.
Bùm.
Năm viên đạn sắt trong tay Park Geon-ho đồng loạt bắn ra. Park Geon-ho và tôi đang lơ lửng trên không, khi Woo Seo-hyuk vừa tránh được hầu hết các đòn tấn công của con quái vật cùng cả những đường đạn bắn tới. Tôi bắt đầu cảm thấy đầu tôi đang dần nhói lên khi năng lượng càng ngày càng rút cạn.
Đoàng!
Bùm!
Anh bắn một viên đạn sắt vào miệng con quái vật khi nó đang chuẩn bị há miệng lần nữa. Con quái vật ngay lập tức choáng váng trước chấn động từ vụ nổ, bước ra với khuôn mặt méo mó quỷ dị khi nhìn Park Geon-ho. Không, nó là đang nhìn chằm chằm vào tôi. Hẳn nhiên là nó đã nhận ra rằng tôi là người đang hỗ trợ cho Park Geon-ho và Woo Seo-hyuk rồi.
"Hự!"
Con quái vật vung tay nhanh kinh khủng. Park Geon-ho nhận thấy được liền nhanh chóng nghiêng người về phía sau.
Rầm!
Bộ móng vuốt sắc nhọn của con quái vật lướt qua chúng tôi trong gang tất khi đâm thủng bức tường.
Woo Seo-hyuk chớp lấy thời cơ và lao tới. Con sói há to cái miệng khi cạp mạnh vào cổ của con quái vật.
Grrrrrrrừ!
Tiếng gầm của động vật pha lẫn với tiếng thét của con quái vật cùng lúc vang lên. Con quái vật vùng vẫy mạnh mẽ với cánh tay vung lên loạng xạ khi cào vào người Woo Seo-hyuk, Woo Seo-hyuk ghim thẳng móng vuốt lên người con quái vật để giữ lấy nó.
Ngay lúc ấy, tôi và Park Geon-ho bắn ra một viên đạn sắt và tránh để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383109/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.