"Đây là gì vậy?"
"Một loại kẹo giúp làm giảm mệt mỏi. Nếu cậu không định ngủ thì ăn hãy cái này, nó sẽ giúp cậu tỉnh táo được vào ngày mai."
Nó có màu xanh lam nhạt trông rất giống một viên kẹo. Tôi cảm kích nhìn anh rồi cho viên kẹo vào miệng.
"....Cậu cứ chỉ ăn vậy mà chẳng hề nghi ngờ gì tôi à."
Vị nó ngọt hơn tôi tưởng so với một thứ giúp làm giảm cơn mệt mỏi. Lăn viên kẹo trong miệng khi tôi hỏi Woo Seo-hyuk.
"Vậy tôi có nên cảnh giác không?"
"Không cần vậy đâu, nhưng mà.... Cậu thích đồ ngọt à?"
"Vâng. Nó rất tuyệt."
Tôi đi quanh cổng cả ngày khi phải suy nghĩ về nó đến đau cả đầu, nhưng đến khi ăn kẹo này vào, tôi cảm thấy miệng mình mát lạnh cùng với tâm trí nhẹ tênh.
"Vậy thì tốt rồi. Nó là vật phẩm rất dễ kiếm. Nhưng đôi khi nó lại không có hiệu lực với một số người."
Nó là một vật phẩm khá thú vị. Nếu bạn ăn kẹo này, nó sẽ đánh bay cơn mệt mỏi của bạn. Vì tôi có một thể trạng hạng A, nên nếu tôi cứ duy trì vậy, tôi có thể tự do đi lại mà không cần ngủ trong cả một tuần liền.
"Anh kiếm nó ở đâu thế?"
Tôi hỏi Woo Seo-hyuk khi có ý định bản thân nên mua vài viên để mang theo bên mình.
"Kể cả nó có được làm ra an toàn nhất đi nữa, thì nó cũng không phải một vật phẩm hoàn toàn không có tác dụng phụ."
Woo Seo-hyuk đáp lại với vẻ kỳ quái khi ngó lơ câu hỏi của tôi.
"Đúng vậy. Chà....Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383106/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.