Trong lúc bối rối trước đòn phản công bất ngờ Park Geon-ho cười tủm tỉm nói.
"Haha, vào trong cổng không phải trò đùa đâu. Nếu cử đi những thành viên đáng tin cậy thì không phải sẽ tốt hơn sao?"
"Nhưng Đội trưởng Park Geon-ho lại không đáng tin nổi. Mà bản thân anh ngược lại còn dễ bị kích động nữa kìa, đó cũng chính là nguyên do mà tôi đang quan ngại đấy."
"Dễ bị kích động á.... Anh ăn nói thô lỗ quá đấy. Nếu tôi đúng thật là như vậy, thì Thư ký Woo Seo-hyuk giờ cũng không còn đứng yên được thế này đâu."
"Tôi cũng định nói vậy đấy. Hãy cảm thấy biết ơn cái tính nhẫn nại này của tôi đi."
Tôi liếc nhìn Park Geon-ho và Woo Seo-hyuk, hai người bọn họ chẳng ai thèm nhường ai khi tôi lùi lại một bước. Kim Woo-jin tiến lại gần tôi rồi nhìn tôi với vẻ mỏi mệt.
Tôi đã nghĩ họ chỉ là không hòa hợp được với nhau thôi, nhưng đây là họ còn mang cả ý thù địch với nhau nữa kìa. Nó tệ hơn tôi tưởng.
"Dừng lại đi."
Cheon Sa-yeon nhìn vẻ mặt không cam lòng của Park Geon-ho và Woo Seo-hyuk khi nói.
"Đoàn đội sẽ không có bất kỳ sự thay đổi nào hết. Cả hai hẳn phải biết lý do mà chẳng cần tôi đi giải thích thêm gì nữa. Đã là cổng bình thường thì một hạng S đi thôi cũng đủ."
"Chậc...."
"Vâng, thưa Hội trưởng."
Park Geon-ho tặc lưỡi bất mãn, trong khi Woo Seo-hyuk chỉ lặng yên gật đầu. Tôi đoán mọi chuyện cũng xong xuôi hết cả rồi ha, nhưng Cheon Sa-yeon đã chuyển tầm mắt về phía tôi.
"Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383102/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.