Một tiếng cười giòn tan tạt qua.
"Vậy? Chuyện gì đã xảy ra?"
"Cậu nghĩ đó là chuyện gì?"
Người đàn ông ngồi phía trước nói với một tông giọng trầm thấp.
"Hắn ta đã cúi gục xuống hối cải. Hắn nói hắn không biết gì cả."
"Không thể nào."
Tôi che miệng lại và nhìn người đàn ông vẫn mang trên mình nụ cười ấy. Ánh sáng của mặt trời xuyên qua khung cửa sổ hắt lên mọi đường nét trên khuôn mặt của người đàn ông ấy. Mái tóc đen mượt tỏa sáng lấp lánh và nụ cười dịu êm của anh ta làm tôi không thể nào rời mắt khỏi.
"Bất ngờ thật. Cậu chàng này còn không nhận ra Hội trưởng.... "
"Chà, không như Hàn Quốc, nước Mỹ rộng lớn lắm nên có thể họ không biết là phải."
Tôi nghiêng đầu. Vậy là sao? Ngay cả khi bạn có không biết danh tính của anh ta, thì chỉ cần nhìn vào khuôn mặt ấy thôi, bạn cũng có thể nhận thấy anh ta không phải là một đối thủ tầm thường.
"Cái gã đần độn đó."
Khi tôi lầm bẩm, người đàn ông nhếch khóe miệng. Trong bộ âu phục ba mảnh, cởi bỏ áo khoác ngoài và chỉ mặc áo vest bên trong, dựa lưng vào ghế sofa với vẻ mặt uể oải. Coi bộ anh ta rất hài lòng với thời gian nhàn rỗi lần đầu có được trong một thời gian dài.
Tôi nâng tách trà lên để làm ẩm môi khô của mình, cảm thấy tim mình đập quá nhanh. Hương trà tỏa ra thơm phức.
"Có chuyện gì xảy ra khi tôi hiện đang ở Mỹ không?"
Trước câu hỏi của người đàn ông, tôi mím môi cúi gằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383075/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.