Sáng sớm hôm sau là Lý Nhược Hy đã xuống dưới bếp nấu nướng cùng với cô giúp việc rồi. Bố mẹ của Mộ Dung Hãn cũng không khỏi bất ngờ.
Mẹ của Mộ Dung Hãn kéo chồng mình lại rồi hỏi:
- Mộ Dung Kiên, khéo khi chúng ta có một đứa con dâu tuyệt vời đây rồi.
Bố của anh liền gật đầu rồi cảm thán cùng vợ mình:
- Đúng vậy, xem ra thằng nhỏ kia rất có phúc.
Lê Như Hoa lại bắt đầu gắt gỏng với chồng một cách nũng nịu:
- Thế anh thì không có phúc?
Tiếp đến là tiếng hai vợ chồng nói qua nói lại, vợ thì giận dỗi còn chồng thì tìm mọi cách để xoa dịu.
Cô giúp việc trong bếp liền nói với Lý Nhược Hy:
- Mợ chủ, mợ thấy ông bà chủ chưa? Hai người họ rất hay giận dỗi nhau như vậy đấy. Trông thật hạnh phúc mà.
Lý Nhược Hy đưa mắt nhìn bố mẹ chồng âu yếm nhau thì cô liền cười rồi trong lòng không ngừng ngưỡng mộ. Mộ Dung Hãn đã ba mươi tuổi, như vậy thì bố mẹ của anh ấy cũng đã kết hôn ít nhất ba mươi năm, vậy mà vẫn giữ được hạnh phúc như vậy, xem ra họ rất yêu thương nhau.
Không biết mai sau cô cùng với Mộ Dung Hãn sẽ như thế nào đây?
Vì quá để tâm đến dòng suy nghĩ đó mà Lý Nhược Hy bị đứt tay, cô biết đau nhưng không kêu. Lúc đó, cô giúp việc liền hét toáng lên:
- Mợ chủ, mợ không sao chứ?
Cùng lúc đó, Mộ Dung Hãn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709567/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.