Buổi sáng hôm sau, trợ lý của Mộ gia đến báo cáo với họ.
- Tối qua, Trần Hiểu Minh có những hành động khiếm nhã với mợ chủ và cậu chủ đã kịp thời cứu cô ấy rồi ạ.
Sắc mặt của bà nội và bố mẹ của anh cũng thay đổi theo từng câu nói của trợ lý, từ lo lắng hoang mang lại thành an tâm hơn.
Bà nội nhanh chóng hỏi lại:
- Thế còn tên Trần Hiểu Minh kia thì sao? Thằng bé đã xử lý chưa?
Trợ lý nhanh chóng đáp:
- Chưa ạ, dường như ông ta đang có ý định ra nước ngoài ạ.
Mẹ của anh tò mò nên hỏi:
- Thế tình trạng bây giờ của Nhược Hy thế nào rồi?
Trợ lý lưỡng lự một hồi vì anh biết câu trả lời này hơi khó nói nhưng dù sao vẫn phải nói nên anh đã nghiêm túc báo cáo:
- Mợ chủ bị trúng xuân dược nhưng cậu chủ ở bên nên chắc không sao ạ.
Anh ta nói xong còn gãi gãi đầu như thể chưa trải qua sự đời vậy.
Bà nội và bố mẹ của anh đều bật cười. Bố anh liền không kiêng kị gì mà nói:
- Vậy thì yên tâm rồi, có khi mai mốt còn có cháu mà bồng ấy chứ.
Mẹ của anh liền nói chuyện với mẹ chồng:
- Đúng vậy đấy mẹ, từ trước tới giờ đây là lần đầu tiên con thấy Mộ Dung Kiên nhà ta nói chí phải.
Mộ Dung Kiên lại cùng với vợ mình cãi cọ, bọn họ đã đầu năm đầu sáu mươi rồi nhưng tính khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709491/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.