Hạ Khánh Liên cùng trợ lý của mình sớm đã giăng bẫy, chỉ cần đợi tín hiệu thì lập tức làm thật. Khi bước chân càng ngày càng gần hơn phòng ngủ thì trợ lý của cô ta lập tức hét lên:
- Chị, anh ấy chắc sẽ đến thôi, đừng làm dại dột mà.
Mộ Dung Hãn đứng ở bên ngoài quan sát một lát, sau cùng cô ta cũng định làm thật, dao thật sự cứa vào cổ tay phải, máu cũng bắt đầu chảy ra rồi.
Cô ta cố gắng nén cơn đau xuống rồi vừa cười vừa khóc:
- Thì ra anh ấy vẫn không đến, vậy thì cứ để chị chết đi cho xong.
Trợ lý của cô ta đã thật sự hoang mang vì chỉ nghĩ chị ấy sẽ không làm thật.
- Chị à.
Mộ Dung Hãn lúc này mới bước vào, hai tay đút túi quần âu, vô tâm nói:
- Nếu như cô muốn chết thì phải cắt tay trái, mà tốt nhất là nên cắt sâu vào một chút, cái kia cũng chỉ như vết thương ngoài da thôi, không chết được.
Hạ Khánh Liên ban đầu còn vui vẻ vì anh ấy đã thực sự đến nhưng kỳ thật là càng vui sướng bao nhiêu thì càng hụt hẫng bấy nhiêu, anh ấy vào đây chỉ để vạch trần cô thôi sao?
Mộ Dung Hãn cũng chẳng tha thiết ở lại nên nói với trợ lý của cô ta.
- Chắc là cô đủ sức đưa thuốc cho Nhược Hy thì cũng đủ sức đưa cô ta tới bệnh viện nhỉ?
Trợ lý của Hạ Khánh Liên liền hoảng sợ, vậy mà anh ấy lại biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709325/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.