Chương trước
Chương sau
Ngay buổi chiều hôm đó, tất cả các nghệ sĩ tên tuổi đều bị réo tên. Lần này, Mộ Dung Hãn cũng gặp không ít rắc rối vì hầu như những người này đều dưới trướng của anh.

Từ sáng tới giờ Mộ Dung Hãn gặp không ít rắc rối. Bây giờ anh chỉ muốn nghỉ ngơi mà thôi.

- Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang vào phòng. Mộ Dung Hãn lên tiếng đầy mệt mỏi:

- Vào đi.

Lý Nhược Hy bước vào như thường lệ, trên tay cô là một chai nước ép hoa quả. Khi nhìn thấy anh mệt mỏi thế kia thì cô không nhịn được mà nói:

- Dung Hãn, bận quá thì cũng phải chăm sóc bản thân chứ?

Anh đang vén ống tay áo lên tận trên khuỷu tay, đầu tóc cũng không được gọn gàng như hồi sáng. Vẻ mặt thì u sầu như vừa mới đến chiến tranh thế giới vậy.

Mộ Dung Hãn biết là Nhược Hy nên mới buông lỏng một chút.

- Thôi được rồi, em đến tìm anh có chuyện gì vậy?

Lý Nhược Hy nhanh chóng kéo anh ra sofa ngồi rồi nói:

- Uống đi, cần bổ sung sức khoẻ mà.

Anh biết là hoa quả ép nên uống một hơi hết sạch chai 500ml, dường như anh vẫn còn muốn uống thêm thì phải.

Lý Nhược Hy bật cười nhìn anh uống.

Mộ Dung Hãn hỏi cô:

- Em còn nhìn gì?

Lý Nhược Hy lắc đầu, cô chủ động quỳ gối lên ghế sofa rồi xoa bóp vai và tay cho anh, động tác rất chuẩn.

Dung Hãn cứ nhắm mắt mà tận hưởng, miệng không ngừng cảm thán.

- Em lão luyện thật đấy, rất thoải mái.

Lý Nhược Hy mỉm cười rồi hỏi anh:



- Nghe nói, Hoàng Thi Nhâm nghỉ việc rồi.

Mộ Dung Hãn suy nghĩ một lát rồi kể cho cô nghe:

- Ừm, là chị ấy chủ động xin nghỉ. Trước đó còn nói yêu anh.

Lý Nhược Hy cũng phải bất ngờ vì cô chỉ biết rằng cô ấy là một người điềm đạm, tần suất gặp nhau rất ít nên cũng chẳng biết rõ ra sao cả.

- Vậy à? Thế anh có yêu cô ấy không?

Thật sự cô vẫn luôn thắc mắc, vì chắc chắn họ đã cùng nhau làm việc rất lâu rồi, chẳng lẽ lại không có một chút tình cảm nào hay sao?

Mộ Dung Hãn mở mắt, nghiêm túc nhìn cô rồi trả lời:

- Anh rất căng thẳng nhưng cũng rất tỉnh táo, anh từ chối chị ấy rồi, vì người anh yêu là em, Nhược Hy à.

Lý Nhược Hy bị câu nói này của anh “dọa” cho phát sợ luôn, anh và cô đều thể hiện tình cảm bằng hành động là chủ yếu, nay anh lại tự tin nói ra như vậy nên làm cô không kiềm lòng được mà hôn anh.

Hai bàn tay vẫn còn run rẩy đặt lên má của anh, bờ môi mềm tiếp cận môi của anh một cách vụng về.

Mộ Dung Hãn không nhịn được đành đè cô xuống rồi ôm cô thật chặt, đương nhiên hôn là chưa đủ nên cần phải chiếm tiện nghi khi có cơ hội chứ.

Bàn tay có tật của Dung Hãn di chuyển khắp người của Nhược Hy.

Bỗng nhiên có người bước vào, cũng may là họ nằm ở ghế sofa quay lưng vào cửa nên có lưng ghế che chắn.

Có lẽ do họ quá chìm đắm trong tình yêu nên mới không để ý rằng có người gõ cửa. Người đàn ông trẻ kia liền lên tiếng khi nhìn thấy dáng lưng khom của Mộ Dung Hãn.

- Xin lỗi, tôi đã gõ cửa rồi nên…

Lý Nhược Hy nhận thức được có người lạ nên đành vỗ vỗ vào vai anh, cũng may lúc đó, Mộ Dung Hãn không làm gì quá đà.

Mộ Dung Hãn nhíu mày thất vọng vì Nhược Hy dâng đến miệng rồi mà còn để tuột mất.

Người đàn ông kia đợi Lý Nhược Hy rời đi rồi thì bắt đầu giới thiệu:

- Chào Mộ tổng, tôi là Lương Hoài, trợ lý mới do bộ phận nhân sự đề cử ạ.

Mộ Dung Hãn nhìn anh một lượt, ánh mắt như soi tận tâm can khiến cho Lương Hoài hơi sợ sệt.

Lương Hoài nhanh chóng thu mình lại.



Mộ Dung Hãn đang bị mất cảm hứng nên tùy ý hất tay.

- Được rồi, cậu đi thu thập danh sách nghệ sĩ vì ảnh hưởng bởi tin tức gần đây đi. Trước mười chín giờ tối nay nộp bản cứng cho tôi.

Lương Hoài gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.

- Vâng ạ.

Mộ Dung Hãn vẫn còn xúc cảm trên môi, trong lòng cũng vẫn còn cảm giác nuối tiếc. Anh nhớ bờ môi của cô, hương vị thân thể của cô. Bỗng nhiên anh nhớ ra nên dặn dò:

- Đừng nói những chuyện không nên nói.

Lương Hoài đang quay lưng lại với Mộ Dung Hãn, anh ấy mỉm cười rồi đáp:

- Tôi biết rồi ạ.

***

Bế Niên Hạ chủ động hỏi Lý Nhược Hy.

- Nhược Hy, cô sao vậy?

Lý Nhược Hy vẫn bần thần từ lúc bị người ta bắt gặp ở phòng anh, cô sợ rằng người ta sẽ hiểu nhầm rồi tung tin lung tung thì sao?

Càng nghĩ thì cô càng đau đầu.

- Không có gì đâu.

Lý Nhược Hy lắc đầu, sau một hồi thì cô lại đi tập nhảy để chuẩn bị ra mắt MV đầu tay.

Cùng lúc này, Bế Niên Hạ nhận được tin nhắn từ Mộ Dung Hãn: “Chú ý tới Lương Hoài giúp tôi.”

Bế Niên Hạ nhắn tin trả lời: “Vâng”

Có lẽ Mộ Dung Hãn cũng đã thấy Lương Hoài có biểu hiện lạ rồi nên mới kêu Bế Niên Hạ đi làm việc như vậy.

Thực ra, có lẽ ai cũng nghĩ Bế Niên Hạ chăm sóc mẹ bị ốm nên vắng rất nhiều ngày, nhưng đúng là chăm mẹ là thật nhưng bà ấy khỏe lâu rồi, dạo gần đây Bế Niên Hạ đều nghe theo lời của Mộ Dung Hãn mà làm việc.

Vì đã có sự chuẩn bị từ trước nên với chấn động giải trí lần này, Mộ Dung Hãn cũng đã trong tâm thế sẵn sàng rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.