Khi anh trở về phòng ngủ của họ, anh thẫn thờ mở cửa quần áo ra rồi nhìn ngắm một hồi, cô ấy vẫn treo rất nhiều váy vóc ở đây nhưng dường như những bộ quần áo cô đơn giản mà cô ấy từng mặc trước kia thì đều mang đi.
- Lý Nhược Hy, em có nhất thiết phải vạch rõ giới hạn với anh như vậy không?
Thậm chí anh chạm mắt tới bàn trang điểm đầu giường thì mới biết, cô ấy đã để chiếc nhẫn cưới ở lại.
Mộ Dung Hãn bất lực mà ngồi sụp xuống đất, lưng dựa vào giường rồi nhìn lên trần nhà. Tinh thần rất suy sụp nhưng anh vẫn nuôi hy vọng tìm kiếm cô nên gọi điện về cho bố Mộ Dung.
- Bố, bố tìm thấy cô ấy chưa? Con đã xem camera rồi nhưng phải đợi kết quả điều tra đã.
Mộ Dung Kiên cáu gắt lên:
- Cậu làm thế nào thì làm. Bà nội còn đang chưa tỉnh lại đây này, Nhược Hy thì không tìm thấy ở đâu. Cậu xem, vì cậu mà bao nhiêu thứ đang hỗn độn lên rồi.
Nghe thấy vậy thì Mộ Dung Hãn hỏi thêm:
- Bà nội như thế nào rồi ạ? Có gì đáng ngại không?
Mộ Dung Kiên cũng không thèm trả lời, ông lập tức cúp máy.
Mộ Dung Hãn không nhận được phản hồi nên đứng dậy rồi lái xe về nhà chính.
Trên đường lớn, chiếc ô tô của Mộ Dung Hãn len lỏi ở giữa dòng xe cộ hỗn tạp, thậm chí vì mải suy nghĩ về Lý Nhược Hy và bà nội mà anh còn suýt nữa tông vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709276/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.