Sáng hôm sau, Huỳnh Hải Nam vẫn bình thường, thậm chí anh ta còn chải chuốt mà đến công ty Mond. Sau khi tiếng gõ cửa vang lên thì anh ta thản nhiên đi vào.
- Xem ra tinh thần hôm nay của Lương tổng không được tốt lắm.
Lương Hoài nhíu mày, vì đống lộn xộn kia mà anh ta đau đầu không ít. Lần này, Lương Hoài luôn cảm thấy trong tâm xuất hiện cảm giác không lành. Bây giờ nhìn thấy gương mặt thoải mái kia của Huỳnh Hải Nam thì liền cáu giận.
- Cậu không biết là mình đã gây ra chuyện gì à?
Huỳnh Hải Nam cười mỉm, hai vai nhích lên rồi làm bộ như không biết gì.
Lương Hoài lập tức nói:
- Thật sự không nhớ thì để tôi nói, hôm qua cậu đã giết người đấy.
Huỳnh Hải Nam lo lắng, sợ hãi, tinh thần hoảng loạn hơn bao giờ hết, dần dần cũng nhớ ra sự thật vào ngày hôm qua. Là anh ta đã quá khích sau khi hít thuốc phiện nên đã cầm dao mà giết người bạn mới quen ở quán bar.
Sau đó vài giây thì thái độ của Huỳnh Hải Nam quay ngắt 180 độ, anh ta cười lớn rồi còn tự khen chính mình:
- Ồ, vậy à. Xem ra lần này tôi tiến bộ không ít.
Sau đó, anh ta còn đi đến chỗ Lương Hoài rồi vỗ lên vai của Lương Hoài một vài lần.
- Cảm ơn anh nhé.
Lương Hoài nhíu mày khó chịu, anh lập tức hất tay của Huỳnh Hải Nam trên vai mình ra rồi cáu gắt:
- Cậu điên rồi, đừng chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-noi-chong-toi-la-anh-de-dau/2709271/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.