Tần Cảnh Sâm hôm qua uống rượu hơi nhiều, lại ở thư phòng làm việc đến nửa đêm, cho nên sáng nay hắn dậy trễ hơn so bình thường.Phòng khách trống trơn, phòng ăn chỉ có người giúp việc đang bày biện chén dĩa.Nhưng hình như hôm nay thiếu cái gì đó thì phải.“Người kia, cô ấy đâu rồi?”Quản gia Lễ cung kính: “Cô Lâm đã rời đi từ sáng sớm ạ.”“Đã đi từ sớm rồi à?”.
Hm, rõ ràng lo lắng làm ầm ỹ ảnh hưởng đến hắn, thế mà sau đó im hơi lặng tiếng chuồn đi rồi.
Đúng là nói dối quen miệng.Tần Cảnh Sâm ko lên tiếng, phòng ăn im ắng trở lại.Lâm Ý Nhiên sau biến cố đêm nọ, dứt khoát dọn vào ở chung với những người ở đoàn phim, mỗi lần quay xong là chui vào đoàn người trở về khách sạn gần đó, đề phòng hôm nào đó lại bị người ta bắt giữa đường.Thế nhưng một tháng nay trôi qua lại vô cùng êm đềm, đoàn phim bao gồm toàn những người dễ chịu vui vẻ, không khí làm việc vô cùng thoải mái.Sau ngày đầu tiên Hàn Duệ xuất hiện cùng xe cafe thì không còn xuất hiện, ánh mắt mọi người nhìn Lâm Ý Nhiên lại càng thêm thương cảm, càng đối xử tốt với cô hơn.
Đúng thật là hào môn không dễ bước chân vào, người càng giàu có quyền lực thì lại càng cả thèm chóng chán.Chỉ có Lâm Ý Nhiên là ngơ ngác và cảm động mà không biết vì sao.Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lâm Ý Nhiên đang học thuộc đoạn thoại cho phân cảnh ngày mai, nhìn qua thấy người gọi là Trần Hồng.Mỗi lần chị Hồng gọi điện thoại đến đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-dien-vai-nu-phu-nay-nua/4485136/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.