Đầu thu, gió đêm cũng có hơi lạnh, mấy ngày nay sợ bóng sợ gió, Lâm Ý Nhiên ko dám ra ngoài, chỉ sử dụng tạm nước muối để sát khuẩn ban đầu, bây giờ cần phải đi ra ngoài mua một chút băng gạc.Thật ra vết thương này cũng chẳng là gì so với thời còn đi học, nhưng vì muốn dưỡng cho mau lành để kịp cho dự án sắp tới, Lâm Ý Nhiên ko dám hoạt động nhiều, chỉ nghĩ ghé tiệm thuốc 24h ở kế bên khu chung cư rồi trở về ngay.Lâm Ý Nhiên bên trên tròng 1 cái áo hoodie màu hồng, bên dưới chỉ bận một chiếc quần short ngắn, lộ ra một đôi chân thon dài thẳng tắp, dưới bàn chân quấn vải trắng sơ xài xỏ gọn lỏn vào đôi dép bông hình con heo, búi tóc trên đầu như muốn rơi xuống, chậm chạp bước vào tiệm thuốc quơ tay múa chân một lúc.Tần Cảnh Sâm mấy ngày nay ko vui, đây là nhận định của tất cả mọi người xung quanh.Bản thân hắn cũng không biết vì sao, cơn bực dọc nằm ngang ở cổ ko cách nào phát tiết được, cuối cùng quyết định trở về biệt thự nghỉ ngơi mấy ngày cuối tuần này.Nghe tin Tần Cảnh Sâm trở về, quản gia cùng người làm vườn đã đứng chờ sẵn ở cửa.
Dì giúp việc và đầu bếp thì đang tất bật dọn bàn ăn theo gu thẩm mỹ và khẩu vị của hắn.Dùng xong bữa tối, Tần Cảnh Sâm ko định lên phòng ngay mà ngồi trên sofa lớn ở phòng khách, nhâm nhi một ly Cognac giải tỏa tinh thần.Dì Lư giúp việc hiền lành và làm việc tỉ mỉ siêng năng nhất ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-dien-vai-nu-phu-nay-nua/4485128/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.