Căn hộ nhỏ của Lâm Ý Nhiên từ sau khi được dọn dẹp sạch sẽ đã sáng sủa và thơm tho hẳn lên. 
Cho dù bỏ không 2-3 ngày cũng ko bừa bộn, mùi ẩm mốc đã được thay bằng mùi thơm của nước lau sàn, mùi hoa cỏ và cả mùi nắng.Lâm Ý Nhiên thoải mái lăn lộn trong căn phòng nhỏ, trước đây cô cũng mong muốn có một nơi dành riêng cho mình nhưng lương nhà giáo ít ỏi, cộng thêm ba mẹ cũng ko dư dả, sau khi anh trai có bạn gái, toàn bộ số tiền trong nhà đều dành dụm để mua nhà cho anh ấy cưới vợ, thành ra Lâm Ý Nhiên 26 năm trời vẫn phải sống chung với người lớn trong nhà.Sau khi từ phim trường Long Tịnh trở về, chị Hồng đã nhắn tin cho Lâm Ý Nhiên, thông báo nhận được catse bên đoàn phim thanh toán, sáng hôm sau số tiền 2 vạn đã nằm trong tài khoản của Lâm Ý Nhiên.[Đóng phim có 2 ngày bằng tiền lương 3 tháng đi làm giáo viên, hèn chi ai cũng đổ xô đi làm diễn viên.][Đáng tiếc, nghiệp diễn viên của ký chủ chỉ kéo dài trong 1 năm mà thôi.]- Hệ thống cắt ngang niềm vui sướng của Lâm Ý Nhiên.[Thế thì trong thời gian này ráng cày thôi, tích cóp một khoản gửi cho gia đình nguyên chủ, coi như cảm ơn cô ấy đã cho tôi có cơ hội sống lại.]- Lâm Ý Nhiên tính toán một chút.Vừa mới nói xong, điện thoại đã vang lên một tiếng, màn hình hiển thị số của Trần Hồng.Lâm Ý Nhiên bắt máy lên, giọng chị Hồng đã sang sảng: “Ý Nhiên à, em nói cho chị biết, hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-dien-vai-nu-phu-nay-nua/4485124/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.