Editor: Giừa
-
Chanh Tử ngẩng lên nói: "Ừm thì, Whale là SP của em, tất nhiên là em phải quản rồi."
Chỉ Sơn hỏi tiếp: "Thế Vạn Vạn thì sao?"
Vạn Vạn đang nhồi thức ăn vào miệng, ngẩng đầu lên nhìn, chẳng hiểu sao bỗng dưng mình lại bị nêu tên.
"Vạn Vạn... Thì Vạn Vạn là..." Chanh Tử nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Vạn Vạn, mãi không nói nói được câu nào.
Nói thật là mặc dù Vạn Vạn đã hợp tác với cậu một khoảng thời gian, nhưng cậu vẫn không thể thoải mái nói ra câu Vạn Vạn là SP của mình.
Có thể là cậu với Vạn Vạn vẫn chưa đủ sự ăn ý.
Chỉ Sơn cũng không ngờ một câu nói đùa của mình lại khiến Chanh Tử khó xử như vậy, anh ta sợ Vạn Vạn nghĩ nhiều, muốn chuyển chủ đề, nhưng lại nghe thấy Whale nói: "Vậy thì Vạn Vạn để tôi quản đi."
Không chỉ Vạn Vạn và Chanh Tử, tất cả mọi người đều giơ ngón cái về phía Whale.
Whale thản nhiên nói: "Vạn Vạn và Chanh Tử hiện tại quả thật không ăn ý mấy, nhưng lúc ở bệnh viện tôi đã xem chiến thuật Jung SP song hành rồi, tôi cảm thấy đây là một lối đánh rất có tiềm năng. Giờ chúng ta đã có cơ hội hiếm hoi để chơi đội hình hỗ trợ mềm, nếu phải gạt nó qua một bên thì đúng là quá đáng tiếc, có khi vẫn nên tiếp tục luyện tập."
"Chính xác, anh nghe nói hiện tại có rất nhiều đội không biết phải đối phó với chúng ta như thế nào, chính là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nung-dau-/3718283/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.