Editor: Giừa
-
Hai người thân mật trước đàn piano một hồi lâu, Giang Chu mới dần tỉnh táo trở lại.
Nhớ ra đây là nhà Trì Diễn, hơn nữa nơi này còn là phòng khách, cậu lập tức rời khỏi vòng tay Trì Diễn, hốt hoảng liếc nhìn tấm rèm còn chưa đóng lại, "Chắc, chắc là không có ai nhìn thấy chúng ta đâu nhỉ?"
Trì Diễn lại ôm lấy eo Giang Chu không buông, "Chúng ta cũng đâu có làm chuyện gì xấu."
Giang Chu đẩy đẩy anh ra, "Bị nhìn thấy không hay đâu."
Trì Diễn cau mày, đề nghị: "Vậy, về phòng anh?"
"Hả?" Giang Chu càng đỏ mặt hơn.
Trì Diễn thấy biểu cảm này liền biết cậu đang suy nghĩ cái gì, "Em có hiểu lầm ý anh không đấy, anh bảo dẫn em về phòng anh chơi, lúc trước anh có bảo phòng anh có nhiều thứ thú vị lắm mà?"
"Em đâu có hiểu lầm!" Giang Chu còn lâu mới thừa nhận vừa rồi đầu mình xuất hiện vài ý nghĩ đen tối.
"Rồi rồi rồi, em không hiểu lầm, vậy giờ đi nhé?"
"Đương nhiên rồi!" Giang Chu quả thật khá là tò mò về phòng của Trì Diễn, không biết sẽ trông như thế nào nhỉ?
Mặc dù Giang Chu biết rõ sở thích của Trì Diễn, cũng đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nhưng đến khi nhìn thấy gấu bông tràn ngập phòng ngủ của Trì Diễn, cậu vẫn không nhịn được mà thốt lên: "Ôi, nhiều gấu bông vậy luôn!"
Trên giường, dưới thảm, cả trên bàn cũng có một đám thú nhồi bông đủ kiểu dáng lớn nhỏ mềm mại, mỗi nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nung-dau-/3718279/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.