Nghe vậy, Trì Diễn đột nhiên mở bừng mắt, đầu óc cũng tỉnh táo hơn nhiều, "Cho gã ngồi tù một thời gian đi, đừng để gã ra ngoài hại người."
"Dĩ nhiên là phải giam thêm mấy năm rồi, dám chặn đánh em dâu anh, anh không để gã thoát thân đâu."
Giang Chu chớp mắt, "Em dâu là sao cơ?"
Trì Diễn vừa cúp điện thoại đã nghe Giang Chu hỏi như vậy, biết rằng vừa rồi cậu đã nghe thấy lời anh trai anh nói, sợ Giang Chu giận nên vội vàng giải thích: "Anh trai anh gọi vớ vẩn đấy, để lần sau anh bắt anh ấy sửa miệng."
Tuy Giang Chu thấy cách xưng hô này có hơi là lạ, nhưng cậu cũng không suy nghĩ nhiều, mà hỏi vấn đề mấu chốt, "Anh nói chuyện tối qua cho anh trai anh hả?"
"Ừ, anh trai anh có quen biết vài người, anh nhờ anh ấy giúp xử lý phần còn lại." Trì Diễn xoa xoa mái tóc Giang Chu, "Em không cần phải lo nghĩ chuyện này đâu, nhất định sẽ không để hai người đó có cơ hội gây phiền toái cho em."
"Cảm ơn anh, nhưng mà như vậy thì có phiền anh trai anh không." Giang Chu hơi ngại, cậu còn chưa gặp mặt người nhà của Trì Diễn mà đã nhờ họ giúp đỡ trước.
"Cảm ơn cái gì, chuyện này chẳng có gì phiền hà hết. Chuyện của em chính là chuyện của anh, cũng là chuyện của nhà mình, nhưng anh cũng không ngờ là Dish lại theo dõi em, xong còn tìm cả người đánh em. Rõ ràng anh đã nói sẽ bảo vệ em thật tốt nhưng lại suýt chút nữa khiến em bị thương." Nói đến đây, Trì Diễn vẫn có chút sợ hãi.
Giang Chu nhíu mày nhìn anh, vươn tay véo má anh, "Sao lại nhắc đến chuyện này rồi, đã bảo không phải lỗi của anh, hơn nữa hôm qua anh đến rất đúng lúc, sút một quả quá đẹp, đúng là không bõ công luyện cơ bắp mà."
Trì Diễn bị nhéo má, giọng nói có hơi bị bóp méo, "Trước kia anh có học Taekwondo một khoảng thời gian."
Giang Chu lại xoa nắn mặt anh, "Thảo nào, lần sau nhớ dạy em nhé, trông siêu đẹp trai luôn!"
"Được." Trì Diễn được Giang Chu lấy lòng một hồi, tâm trạng khá lên nhiều, hơn nữa mắt anh bị nhéo nhéo xoa xoa, lực chú ý cũng dần dần chuyển hướng.
Giang Chu nhân cơ hội sáp tới hôn Trì Diễn một cái.
Cậu vốn chỉ muốn hôn nhẹ một cái, nào ngờ Trì Diễn lại ấn cậu xuống, vậy nên nụ hôn trở nên mất kiểm soát.
Tới khi họ bò dậy rời giường thì đã sắp lỡ mất giờ ăn trưa.
—
Buổi chiều, hai người nhận được tin nhắn của An Thành, kêu họ tới văn phòng một chuyến.
Biết rằng An Thành chắc sẽ muốn bàn về chuyện tối hôm qua, hai người họ không chần chừ lập tức qua đó.
Vừa tới văn phòng giám đốc, An Thành đã nói với hai người: "Ngày hôm qua cảnh sát đã tra hỏi rõ ràng rồi, tất cả đều là do Dish làm. Thằng nhóc đó có gan làm nhưng lại sợ cảnh sát, hỏi gì là đáp nấy."
Lúc trước Giang Chu cảm thấy Dish rất căm ghét mình, cậu cũng biết rằng Dish không phục việc mình được đánh rừng cho đội một, nhưng hận đến cái mức đi tìm người đánh cậu thì đúng là quá đà rồi.
Với cả cậu đã vào đội một lâu như vậy, sao lúc trước cậu ta không ra tay mà lại chờ đến tận bây giờ?
Giang Chu không hiểu nổi nên đành phải hỏi An Thành: "Sao cậu ta lại làm vậy?"
An Thành thở dài, kể lại lời khai của Dish ở cục cảnh sát.
Khi Giang Chu mới đến ST để đánh huấn luyện thử nghiệm, cậu ta đã không ưa Giang Chu. Cậu ta cảm thấy vị trí Jungler đội một lẽ ra nên là của mình, không hiểu tại sao đội lại đi mời một streamer đến chơi thử nghiệm.
Có điều khi đó cậu ta vẫn còn rất tự tin, cho rằng mình chẳng đời nào lại thua kém một streamer.
Nhưng điều bất ngờ chính là giám đốc và huấn luyện viên cuối cùng lại chọn Giang Chu vào đội một.
Dish vô cùng bất mãn, vì vậy đã cùng người bạn có quan hệ tốt đó là Hippo, tìm một số blogger và thủy quân đi điều hướng dư luận, muốn truyền bá một số tin như kiểu Jungler đội một của ST không mạnh bằng Jungler đội hai, muốn dùng dư luận để gây áp lực cho phía giám đốc đổi người.
Ai mà ngờ dư luận còn chưa kịp lên men, Giang Chu đã hoàn thành trận đấu đầu tiên với màn thể hiện xuất sắc, trở thành một Jungler tân binh sáng giá.
Lúc này Dish có muốn vào đội một thì cũng không còn cửa nữa, cậu ta cũng biết thực lực của bản thân không bằng Giang Chu, nên chỉ có thể ra sức mỉa mai cà khịa khi gặp Giang Chu.
Thế nhưng trong lòng cậu ta vẫn luôn cảm thấy Giang Chu đã đoạt mất vị trí đánh rừng ở đội một của cậu ta.
Hippo ở bên cạnh luôn khích lệ Dish, ngày ngày giúp cậu ta nghĩ cách khiến Giang Chu rời khỏi ST.
Thế nhưng còn chưa nghĩ được giải pháp thì chuyện Hippo đánh bạc đã bung bét.
Hippo bị bắt đi, Dish bị có liên quan nên đã bị giam giữ hành chính mấy ngày, cùng vì điều này mà cậu ta bị xử phạt cấm thi đấu, đến câu lạc bộ cũng cho cậu ta nghỉ khỏe.
Cơn phẫn hận của Dish đối với Giang Chu lại càng mãnh liệt hơn, cậu ta cảm thấy tất cả những chuyện này đều là do Giang Chu gây ra. Nếu không có Giang Chu thì bây giờ cậu ta đã là Jungler đội một, cũng sẽ không gặp phải những chuyện này.
"Hả? Cái logic gì vậy trời?" Giang Chu không hiểu mạch não của Dish.
"Có một số người đầu óc tư duy không được bình thường, chúng ta cũng không cần phải hiểu." Trì Diễn vỗ vỗ vai Giang Chu, nhưng khi nghe xong chuyện anh cũng cảm thấy rất khó chịu, thì ra mấy lời đồn Giang Chu không giỏi bằng Jungler đội hai lúc trước là từ đây mà ra.
Gặp phải một tuyển thủ như Dish, An Thành rất đau đầu, "Cũng tại anh lúc đấy không để ý biến đổi tâm lý của cậu ta. Hippo gây ảnh hưởng rất lớn đối với cậu ta, Dish khi vừa tới ST thật sự không hề như vậy."
"Nhưng kể cả cậu ta có ghét em đi nữa, chặn đánh em thì cậu ta được gì? Lẽ nào cậu ta tưởng đánh em xong là vào được đội một hả?" Đây là điều Giang Chu càng không thể hiểu nổi.
Vẻ mặt An Thành phức tập, "Đúng là như vậy."
Thấy Giang Chu và Trì Diễn còn chưa hiểu, hắn đành phải tiếp tục kể lại động cơ khiến Dish theo dõi và chặn đánh Giang Chu.
Chuyện này còn liên quan tới chấn thương tay của Whale.
Do Whale nằm viện, đội một không thể không điều SP đội hai là Vạn Vạn lên đánh thay. Vốn dĩ nhiều người cho rằng Vạn Vạn không theo được tiết tấu đội một sẽ nhanh chóng bị thay ra, nhưng không ngờ Vạn Vạn lại rất kiên trì gắn bó với đội một.
Ngay cả Weibo chính thức cũng đưa ra thông báo Vạn Vạn sẽ chơi thay cho Whale trong khoảng thời gian anh nằm viện.
Khi nhìn thấy tin này, Dish vô cùng khó chịu, cậu ta luôn cảm thấy mình mới là người giỏi nhất đội hai, thế mà hiện tại Vạn Vạn đã có thể lên đội một mà cậu ta thì bị cấm thi đấu, cảm giác mất cân bằng trong lòng đạt tới đỉnh điểm ngay tức khắc.
Cậu ta nghĩ, nếu như Vạn Vạn được ở lại đội một, vậy thì tại sao cậu ta lại không thể?
Chỉ cần làm cho tay Giang Chu cũng bị thương là được mà?
Đến khi đó đội một không có Jungler dự bị, chỉ có thể điều từ đội hai lên.
Tuy rằng hiện tại đội hai đã có Jungler mới, nhưng mà cậu ta vô cùng tin tưởng năng lực của mình hơn hẳn người mới kia, nếu không còn Giang Chu thì đội một nhất định sẽ lựa chọn cậu ta.
Vì vậy ba tuần trước, Dish đã bắt đầu lặng lẽ theo dõi Giang Chu, sẵn sàng tìm cơ hội làm tay Giang Chu bị thương.
Thế nhưng tên nhóc Giang Chu lại rất lười ra khỏi nhà, mỗi lần ra ngoài đều chỉ đi cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn vặt, mà lần nào cậu cũng đi chung với Trì Diễn, Dish hoàn toàn không thể ra tay.
Dish cho rằng một mình cậu ta không thể làm được chuyện này, nên đã tìm một người trợ giúp mình.
Vừa hay lúc này anh trai Hippo liên hệ cho cậu ta vì chuyện của Hippo, cậu ta bèn bịa chuyện tùm lum cho anh trai Hippo, rằng Hippo bị bắt giam là do Giang Chu tố cáo.
Anh trai Hippo vốn chẳng phải loại người đứng đắn gì, vừa nghe vậy đã lập tức chuẩn bị đi tìm Giang Chu báo thù.
Dish lại nói cho gã, đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, tay là quan trọng nhất, chỉ cần đánh cho tay Giang Chu tàn phế là sẽ hủy hoại được cả cuộc đời cậu.
Vì vậy anh trai Hippo đã bắt tay với Dish, khi Dish theo dõi Giang Chu, gã sẽ ngồi chờ, chỉ cần tìm được cơ hội khi Giang Chu đi một mình là gã sẽ ra tay.
Họ ngồi rình mấy ngày trời không tìm được cơ hội tốt nào, vốn đã chuẩn bị bỏ cuộc, nhưng không ngờ sau khi vòng loại thường kết thúc Vạn Vạn lại được ở lại đội một, chính thức trở thành thành viên dự bị của đội một.
Tin tức này không phải tin tuyệt mật gì, hơn nữa Vạn Vạn vốn ở chung đối với Dish, trong giới cũng có rất nhiều người quen biết nhau, Dish đã sớm biết chuyện này.
Dish hoàn toàn kích động, có gặp được thời cơ tốt hay không cậu ta cũng mặc kệ. Ngày hôm qua nhìn thấy Giang Chu đi một mình trên đường, cậu ta liền tấn công Giang Chu, cũng vì vậy mà lúc cậu ta hành động, thật sự đã có một số người qua đường nhìn thấy.
An Thành nói xong, Giang Chu và Trì Diễn đều có hơi cạn lời, nhất thời không biết nên đánh giá hành vi này của Dish như thế nào.
Mãi một lúc sau, Giang Chu mới bật được ra một cậu, "Cậu ta úng não hả?"
Là giám đốc, An Thành không thể nói ra những lời này, nhưng mà trong lòng hắn đúng là có nghĩ như vậy.
Cách suy nghĩ và hành động của Dish đều quá úng não.
Kể cả tay Giang Chu có bị thương thì đội một cũng không thể nào đưa Jungler đội hai đã-bị-cấm-thi-đấu lên đánh thay được.
Phải biết rằng khi Dish bị giam giữ hành chính vì liên quan đến chuyện cờ bạc, Liên đoàn đã cấm cậu ta thi đấu trong sáu thắng.
Chẳng lẽ cậu ta cho rằng ST có thể thay đổi được quyết định của Liên đoàn sao?
Còn nữa, cậu ta tấn công Giang Chu một cách phô trương như vậy, dù Giang Chu có bị thương thật thì trên đường cũng có nhiều người và nhiều camera như vậy, điều tra đơn giản một tí là sẽ tìm được cậu ta, sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt.
Trì Diễn hỏi: "Vậy giờ câu lạc bộ sẽ xử lý Dish như thế nào?"
"Còn làm gì được nữa, cậu ta gây ra chuyện như vậy chắc chắn sẽ bị buộc phải chấm dứt hợp đồng, câu lạc bộ cũng sẽ yêu cầu cậu ta bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. Với cả luật sư mà anh trai cậu tìm tới cũng rất giỏi, theo anh thấy thì chắc hai người đó sẽ phải ngồi tù một thời gian rồi."
An Thành tức giận nói ra những lời này, xem ra hắn cũng rất muốn hai ngồi kia phải ngồi sau song sắt lâu hơn một chút.
Trong khoảng thời gian này ST đã gặp rất nhiều rắc rối, vất vả lắm mới vượt qua được một cửa ải khó khăn, An Thành còn nghĩ mình sẽ được thư giãn một thời gian, vậy mà Dish lại dội một gáo nước lạnh cho hắn.
Hơn nữa chuyện này nói ra lại không hề hay ho một chút nào.
Nghĩ đến đây, An Thành nhìn về phía Trì Diễn và Giang Chu, không biết phải nói gì.
Trì Diễn biết hắn có điều khó nói, liền chủ động hỏi, "Giám đốc An, có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi."
"Cũng không phải chuyện gì khác, chỉ là anh hy vọng các cậu sẽ không công khai sự việc xảy ra ngày hôm qua, cố đừng để lộ quá nhiều." An Thành thấy Trì Diễn và Giang Chu không có biểu cảm gì đặc biệt, mới nói tiếp, "Chủ yếu là vì chuyện này mà bị truyền ra ngoài thì sẽ gây ảnh hưởng không tốt đối với câu lạc bộ."
Có sự cạnh tranh trong câu lạc bộ là một điều rất bình thường, nhưng không câu lạc bộ nào lại cạnh tranh đến mức dẫn đến bạo lực. Dù cho đây là hành vi của cá nhân Dish, nhưng vẫn sẽ có một số người chĩa mũi dùi về phía câu lạc bộ.
Nếu có tin tức lan truyền về việc một tuyển thủ đánh rừng của ST lại đi hành hung một tuyển thủ khác cùng câu lạc bộ ở giữa đường phố, như vậy chắc chắn sẽ gây tiếng xấu cho ST.
"Em hiểu rồi, em sẽ không nói chuyện này ra." Giang Chu cũng là một thành viên của ST, dĩ nhiên cậu mong rằng ST không phải chịu tai tiếng.
Hơn nữa chuyện này cũng không phải là do lỗi của câu lạc bộ, chủ yếu vẫn là do tư duy của Dish quá sai lầm.
An Thành rất biết ơn Giang Chu vì đã thấu hiểu, "Câu lạc bộ sẽ cố gắng hết sức đè chuyện này xuống, khiến Hound phải chịu oan ức rồi, sau này câu lạc bộ cũng sẽ bồi thường cho cậu."
Giang Chu xua tay, nói: "Không cần bồi thường đâu, dù sao em cũng không bị thương."
Trì Diễn lại bảo: "Em cứ nhận bồi thường đi."
Giang Chu nhìn Trì Diễn, sau đó lại nhìn An Thành, nghĩ ngợi một chút, cuối cùng gật đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]