Editor: Tình hình bão đang căng quá, mọi người chú ý an toàn nha!
-
Trở lại phòng ngủ, Giang Chu nằm trên giường, ôm quả dâu nhồi bông lăn lộn hai vòng, xong thở dài một hơi.
Dạo gần đây cậu cũng đã chịu không ít áp lực, là Jungler của đội, sau khi Whale gặp chấn thương tay, cậu phải tập trung để tâm đến đường dưới nhiều hơn.
Điều khác hoàn toàn so với lối chơi và thói quen đánh rừng lúc trước của cậu, thậm chí có lúc cậu còn cắt ngang tiết tấu đánh rừng của mình để xuống đường dưới hỗ trợ, nhưng Giang Chu không hề nói gì cả, chỉ lẳng lặng dựa vào năng lực cá nhân của mình để cố gắng.
Cậu không nói ra, không có nghĩa là Trì Diễn không biết, tất cả mọi chuyện này đều nằm trong tầm mắt của Trì Diễn.
Trì Diễn ngồi ở mép giường, có hơi đau lòng mà xoa xoa đầu Giang Chu, "Ngày mai được nghỉ có muốn đi chơi đâu không, coi như để thư giãn."
Anh muốn giúp Giang Chu tạm thời quên đi mấy chuyện phiền não này, thả lỏng tinh thần một chút.
Giang Chu khựng lại, hơi bất ngờ mà nhìn anh, "Đội trưởng, mai anh không về nhà à?"
"Không về, anh muốn ở lại với em." Trì Diễn vuốt lại tóc cho Giang Chu, "Với cả thời gian vừa rồi bận quá, chúng ta vẫn chưa đi hẹn hò đàng hoàng được."
Giang Chu cũng cảm thấy trong khoảng thời gian vừa qua bọn họ vẫn chưa yêu đương hẳn hoi, mãi mới đến với nhau mà lại chẳng có thời gian dành riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nung-dau-/3718268/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.