Editor: Giừa
-
Giờ nghỉ giải lao kết thúc, ván đấu thứ ba chuẩn bị bắt đầu.
Trên đường ra sân thi đấu, Trì Diễn nhỏ giọng hỏi Giang Chu: "Em vừa nói gì với Chanh Tử thế? Sao tự nhiên cậu ta bừng bừng ý chí chiến đấu vậy?"
Giang Chu sờ sờ mũi, "Thật ra em cũng có nói gì đâu, em chỉ nghĩ là giả sử nếu anh là người bị chấn thương tay thì em sẽ cần thứ gì để tạo động lực chiến đấu."
"Vậy em nghĩ thế nào?"
"Thì chắc là kiểu, nếu thắng được trận này thì tay của anh sẽ lành lại hay gì đó. Nói chung là, dù chuyện có lớn hay nhỏ, nếu như thắng trận có thể giúp anh khá hơn thì em nhất định phải thắng."
Giang Chu nói xong câu này, vừa đúng lúc bước tới cửa ra sân khấu, có ánh sáng rực rỡ chiếu rọi từ phía sau cậu, rơi vào trong mắt Trì Diễn vô cùng chói lòa.
Giờ phút này, trong ánh mắt Trì Diễn chỉ còn duy nhất một người mà anh giữ sâu trong tim. Anh nắm lấy tay Giang Chu, nghiêm túc nói ra lời hứa: "Anh sẽ không để mình bị thương, cũng sẽ không để em bị thương."
Giang Chu quay đầu nhìn Trì Diễn, nở một nụ cười xinh đẹp, siết chặt lấy tay anh.
Chỉ Sơn nãy giờ đứng sau lưng hai người cuối cùng cũng không nhịn được nữa, ho nhẹ một cái, "Khụ, hai đồng chí, phải lên sân khấu rồi đấy, hai người muốn tình tứ thì chờ đánh xong hẵng tình tứ tiếp."
Giang Chu nóng bừng mặt, tức thì buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nung-dau-/3718266/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.