Editor: Giừa
-
Bữa lẩu tối hôm đó, Chanh Tử vô cùng hào phóng, cậu ta gọi hết những món mà Giang Chu bảo là muốn ăn trước trận đấu, mỗi món còn gọi tới vài đĩa.
Giang Chu cũng chẳng thèm khách khí với cậu ta, thoải mái ăn hết một mâm cao lương mỹ vị, đồ ăn trong bát chất lên thành một ngọn núi nhỏ.
Kha Viễn ngồi bên kia nhìn thấy như vậy thì rất kinh ngạc, "Hound nhìn gầy thế mà ăn uống được ghê nhỉ, anh đang thắc mắc không biết cậu nhét được nhiều đồ ăn vào cơ thể kiểu gì vậy?"
Giang Chu nuốt xong một miếng thịt, vểnh mặt lên vô cùng hãnh diện, "Anh chưa nghe câu này bao giờ à, dạ dày của người tham ăn là một chiều không gian khác."
Chanh Tử cố tình cảm thán thật khoa trương, "À há! Thảo nào cậu ăn mãi mà chẳng cao lên cũng chẳng mập lên được miếng nào, thì ra là ăn cái gì vào cũng bị chiều không gian khác hút hết đi rồi."
Giang Chu nhấn mạnh: "Tôi có cao lên nha, có khi ăn xong bữa lẩu này là tôi cao lên được 1m71 đó!"
A Khắc cũng cảm thấy Giang Chu nói có lý, "Nhắc mới nhớ, hình như Hound lâu rồi không đo chiều sao đúng không, ngày mai cậu nhớ nhắc anh đo cho cậu nhé."
Chanh Tử khẽ thở dài, "Nếu cậu còn không cao thêm nổi 0.1cm thì cũng đừng đau khổ quá nha bé Hound, thực ra tui thấy cậu cao như bây giờ cũng ổn lắm, quá là đáng yêu luôn!"
Whale đang ngồi lướt điện thoại cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nung-dau-/3718238/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.