Editor: Giừa
-
Giang Chu do dự một lát, nhưng rồi cũng thành thật trả lời: "Có một người bạn đã từng nói với tôi, tuyển thủ chuyên nghiệp là nghề nghiệp mang theo nhiệt huyết và ước mơ của vô số người, nhưng sự thật là tôi lựa chọn đánh chuyên nghiệp chỉ bởi vì tôi nghĩ rằng mình cũng có thể làm được những điều người khác làm được."
Trì Diễn lại hỏi cậu: "Vậy lúc thi đấu cậu có muốn thắng không?"
Giang Chu lập tức bật dậy nhìn anh, "Đương nhiên là muốn rồi, tôi cực kỳ muốn thắng!"
Trì Diễn ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn cậu tiếp tục hỏi: "Thế hôm nay thua trận cậu có cảm giác thế nào?"
Giang Chu nghĩ ngợi, "Cảm giác không cam lòng, cảm giác bị người ta tính kế nên không phục, hơn nữa còn tức giận bản thân đánh không tốt, lần tới gặp mấy người Cá Hề tôi nhất định phải nghĩ cách phục thù bọn họ!"
"Giang Chu, cậu phải biết rằng mỗi người có một cách thể hiện cảm xúc khác nhau. Chanh Tử khổ sở là vì cậu ấy cũng rất không cam lòng, cậu ấy cảm thấy vì bản thân hôm nay thể hiện không tốt nên xấu hổ với những người còn lại trong đội, và quan trọng nhất đó là cậu ấy cảm thấy thẹn với lòng mình."
Trì Diễn nhẹ nhàng xoa đầu Giang Chu, vô cùng dịu dàng, "Giống như bạn cậu đã nói đấy, một tuyển thủ chuyên nghiệp mang theo nhiệt huyết và giấc mơ của rất nhiều người, trong đó có cả chính họ."
Giang Chu nghiêm túc suy ngẫm về lời của Trì Diễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nung-dau-/3718235/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.