Cái gọi là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm.
Nhan Vận mới từ chỗ tụ hội trở về, đã thấy ông Nhan ở nhà đợi cô. Ban đầu cô tưởng rằng cha lại muốn ăn bữa khuya thuận tiện tìm cô tâm sự. Tuyệt đối không nghĩ tới, Nhan Trung Chính trực tiếp đưa điện thoại di động cho cô, Nhan Vận tiếp nhận nhìn thử, ai ngờ là ảnh chụp cô ngồi cạnh Tề Viễn Quang nói chuyện phiếm.
Ban đầu khoảng cách giữa hai người đúng là rất an toàn, nhưng trò chuyện một lúc hợp cạ, tự nhiên sẽ xích lại gần chút. Xét từ góc chụp, bức ảnh trông hai bọn họ có vẻ hơi thân mật.
Nhan Vận hoàn toàn lạc vào trạng thái hoang mang style, tại sao lại bị chụp nhỉ? Không không không, cô và Tề Viễn Quang có gì đáng chụp đâu?
Nam nữ trưởng thành tụ hội tán gẫu một lát thôi mà.
Nhan Trung Chính quan sát biểu tình của con gái, không nhịn được hỏi: "Chuyện này là thế nào, cha nghe nói cậu ta là nghệ sĩ à?"
Ông nhận được ảnh chụp sớm hơn Thiệu Tự một bước, không phải do ông quản giáo con gái quá nghiêm, chỉ là trong giới lớn có bấy nhiêu thôi, một chút gió thổi cỏ lay đều sẽ bị người khác biết.
Kỳ thực Nhan Trung Chính cũng rất buồn bực, đúng là con gái ông chưa từng nói chuyện yêu đương, ông cứ tưởng rằng con gái và Thiệu Tự đang tiến triển tốt. Kết quả, bây giờ mắt thấy sắp giải tán đến nơi, giải tán thì giải tán, nhưng nghệ sĩ này chui từ đâu ra thế?
"Con tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-nu-chinh/1476777/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.