Triệu Vũ nghĩ tới cái tật nhỏ nhen của Lý An Sinh, cảm thấy cũng chẳng phải điều gì mới mẻ. Cái tên Lý An Sinh kia ấy mà, không thể gọi là chai dấm được, mà phải gọi là bình dấm vại dấm hồ dấm biển dấm! Triệu Vũ tự nhiên buồn bực, anh ta cũng đâu phải cái loại đàn ông không cho được người yêu cảm giác an toàn đâu cơ chứ? Trước đây lúc yêu sớm, anh ta suốt ngày bảo bối tới bảo bối lui, đường đường một đại ca trường học, mà mỗi khi đứng trước mặt đối phương, lại nói không ngớt mấy lời tâm tình ngọt đến phát ngấy. Thế mà Lý An Sinh vẫn có thể vì anh ta khoác vai người này, cười với người kia mà giận hờn không vui. Giờ lớn rồi lại càng đáng sợ, Lý An Sinh vừa ghen liền quay ra quấy rối anh ta. Anh ta uất ức lắm có biết không! 
Triệu Vũ hậm hực ngồi ở ghế phó lái nghịch điện thoại. Vừa nghịch vừa len lén liếc nhìn Lý An Sinh. Giám đốc Lý không những không phát hiện tâm tình anh ta không tốt, mà thậm chí còn lấy điện thoại của mình đưa cho anh ta chơi! 
Triệu Vũ mới không thèm! Trong lúc đang hăng say bấm bấm con máy cùi của chính mình, chuông báo bất ngờ rung lên, là tin nhắn của em trai Lý An Sinh. 
Em trai Lý An Sinh: Anh Vũ!!! Cha em vừa nói với em, anh là người tình của Lý An Sinh?? 
Em trai Lý An Sinh: Có thật không!!! Chắc không đâu đúng không!!! Ông ấy chỉ gạt em thôi đúng không!!! 
Em trai Lý An Sinh: Vẻ mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-dai-ca-nhieu-nam-roi/584908/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.