Một lần hôn liền nghiện, chuyện này thực không hay. 
Triệu Vũ tự nhủ. 
Từ ngày hai người hôn nhau, Lý An Sinh liền như bị ma nhập, cứ hễ có cơ hội là cậu ta lại sáp tới hôn Triệu Vũ mấy cái. Kỳ thực, Triệu Vũ cũng không phải là không thích hôn Lý An Sinh, chỉ là Lý An Sinh người này thông minh y như một tên trộm, chỉ cần tiếp xúc mấy lần đã học được cách vươn đầu lưỡi, cuối cùng đem anh Vũ cao to vạm vỡ hôn đến mày váng mắt hoa, mất mặt vô cùng. Đến nước này thì cho dù thần kinh Triệu Vũ có thô hơn nữa cũng nhận ra có điều bất ổn. Anh em huynh đệ nhà người ta, tình cảm có tốt cũng chỉ dừng lại ở mức giúp bạn không tiếc cả mạng sống, chứ làm gì có ai suốt ngày dính lấy một chỗ hôn môi? Thế nhưng, mỗi lần anh ta nghiêm túc yêu cầu Lý An Sinh không được làm thế, anh ta lại thấy không vui khi nhìn đến khuôn mặt trắng nhỏ cùng đôi mắt đen nhánh của đối phương. 
Triệu Vũ cả ngày chỉ mải nghĩ mấy chuyện này, cho nên cảm giác thời gian trôi qua nhanh như nước chảy mây trôi, thấm thoắt đã đến ngày sắp sửa đón Tết. 
Tết, anh ta sẽ không thể cả ngày ở cùng Lý An Sinh. Tại vì thân thích nhà anh ta rất nhiều, đa phần đều là dựa vào cha anh ta để làm ăn buôn bán, cho nên, năm mới đến đồng nghĩa với việc tiệc tùng đến. Lại nói, trong bữa tiệc đầu tiên của năm mới, mẹ Triệu bất ngờ quan tâm đến chuyện học 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-dai-ca-nhieu-nam-roi/261159/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.