🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Triệu Vũ ăn rồi lại nghỉ, nghỉ rồi lại ăn, mãi đến khi bụng có chút no rồi mà giám đốc Tôn nhà anh ta vẫn chưa thấy tới. Triệu Vũ nhìn đồng hồ, hơn tám giờ “Giám đốc Tôn có chuyện gì sao?”

Lý An Sinh căn bản không ăn gì mấy, ngón tay xoay xoay tấm phản “Chắc vậy. Anh ăn thêm đi, thiếu lại gọi.”

Hãy còn gọi? Triệu Vũ im lặng nhìn một bàn đầy đồ ăn. Chỗ này vốn dĩ đã vượt quá lượng ăn của ba người rất nhiều, Triệu Vũ còn nghĩ chỉ cần ăn hai ba món lấp bụng là xong. Thế nhưng ai ngờ, Lý An Sinh lại giống như phát bệnh, món nào cũng gắp tới bát cho Triệu Vũ như sợ anh ta sẽ không ăn. Việc này không chỉ hại Triệu Vũ ăn đến toàn thân phát lạnh mà còn khiến cho cả bàn ăn trở nên vô cùng hỗn độn. Nếu như đổi lại là Triệu Vũ nhiều năm trước, có lẽ anh ta chẳng những không thèm để mắt đến chút chuyện nhỏ này mà còn có thể dùng loại giọng điệu giống như tên hôn quân trước mặt người đẹp nói “Bảo bối, em thích gọi thêm bao nhiêu thì cứ gọi.” Thế nhưng đối với Triệu Vũ phải chật vật kiếm từng miếng cơm ăn lúc này, từng món từng món ở đây chính là bạc trắng! Lãng phí thức ăn đáng thẹn! Lãng phí nhân dân tệ lại càng đáng thẹn!

Triệu Vũ dỏng tai, nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng đối thoại của nhân viên cùng một người đàn ông trung tuổi.

Mắt Lý An Sinh chớp chớp “Tới rồi.”

Trong nháy mắt cửa bị đẩy ra, Triệu Vũ dùng thế

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-lam-dai-ca-nhieu-nam-roi/261150/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.