Bây giờ Hạ Duy chỉ muốn chết quách đi xong!
Nếu như chỉ là một chiếc áo chiếc quần bình thường rơi xuống ban công lầu dưới thì thôi, nhưng tại sao... Lại là đồ lót!! cô nghĩ đến gã họ Giang đáng ghét ở lầu dưới... cô càng muốn tự tửhơn!
Làm sao bây giờ, có cần đi lấy đồ lót lại không? Nếu như chạy xuống dưới lầu lấy đồ lót cũng mất mặt quá, mà dù sao... anh ta cũng đâu biết đây là đồ lót của ai, cũng có thể là của lầu trên nữa trên nữa! Hừm!
.....
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Đồ lót của mình rơi xuống bancông lầu dưới rồi QAQmình có cần phải đi lấy về không đây~ QAQ
Cháo Bát Bảo nữ hiệp:.....
Cháo Bát Bảo nữ hiệp: Mình rất đồng cảm cho cậu nhưng cho mình cười 5 phút trước đã ha ha ha ha haha
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: [ bye bye ]
Tiểu Điềm Điềm vô địch: Phải lấy lại chứ, sao lại không lấy, một món đồ lót cũng rất đáng quý cơ mà.
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Nhưng vị ở lầu dưới chính là gã họ Giang đáng ghét đó!! Gã ta là đàn ông đó! M* nó thật mất mặt!
không gầy mười cân không đổi tên: Nhưng nếu cậu không lấy về thì đồ lót của cậu vẫn nằm ở đó, có trời mới biết anh ta định làm gì với đồ lót củacậu.
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:.........
Cháo Bát Bảo nữ hiệp:CNếu cậu xuống dưới đó lấy về thì nhớ đám bọn mình bên này sẽ trực tiếp ha ha haha
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Bát Bảo, mình thấy tình bạn hữu nghị giữa chúng ta đã đến đường cùng rồi đó. [ mỉm cười ]
Cháo Bát Bảo nữ hiệp: À vậy cậu trả mình 10
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-hop-yeu-duong/3242811/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.