Dựa theo ý nghĩ của Chủ nhiệm lớp, tương tác với Phụ huynh tiêu biểu đến đây là đủ rồi, còn việc acclone của cậu có bị lộ hay không cũng không quan tâm nữa, cho dù bị anh ta phát hiện thì có làm sao?
... Có làm gì thì méc với biên tập là được.:3
Chủ nhiệm lớp gọi điện cho biên tập viên: "Bé Vương ngáo* hả?"
Biên tập viên đang được sếp yêu cầu chuẩn bị cho cuộc họp gì đó, tay xách nách mang lỉnh kỉnh ôm đồ: "Gọi bé Vương được rồi, đừng có thêm chữ 'ngáo' vô."
*王吧 đồng âm với 王八 mang nghĩa chửi bậy. Vd: Đồ con rùa, đồ ngu, chó đẻ,...
"Là như này," Chủ nhiệm lớp nghiêm túc: "Anh hình như bị... bị độc giả? Chắc là độc giả, phát hiện ra danh tính rồi!"
Bé Vương hoàn toàn không thấu được tâm tình của cậu tí nào, ngược lại còn thở dài một hơi: "Haizz cuối cùng... không phải em đã nói, kiểu gì anh cũng bị lòi ra rồi sao, sống chết không chịu ký. Vừa hay bên em có tổ chức buổi ký tặng á, hay anh tới...."
Chủ nhiệm trực tiếp cúp máy.
Vào lúc đó, đầu cậu đột nhiên nhảy số, mang theo tia suy đoán.
Trước đây khi đi ký tặng, bé Vương có mang theo căn cước công dân của mình.
Chủ nhiệm lớp gọi điện thoại lại.
Bé Vương: "Anh, đi không?"
Chủ nhiệm lớp: "Hay là em cầm căn cước của anh..."
"Không được!" Bé Vương vỗ ngực bồm bộp: "Em là người có đạo đức nghề nghiệp như thế sao?"
Sau đó, cô liền đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-he-toi-khong-co/3429087/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.