Kỷ Tú Hiên lâu lâu lại muốn đóng phim góp vui, Thẩm Lăng liền đầu tư phim, hằng ngày thăm ban, đem cơm đem nước tới đoàn phim hầu hạ cậu tận mồm.
Khi nào được nghỉ, Kỷ Tú Hiên liền rủ Thẩm Lăng hẹn hò, vượt qua thế giới hai người vào cuối tuần. Hắn cũng phải đi làm vào ngày thường, tuy công việc đã ổn định nhưng hắn không thể bùng lâu.
Hôm nay là chủ nhật, hai người quyết định cùng nhau ra ngoài chơi. Lần này là công viên giải trí nổi tiếng nhất Nam thành, giá cả đắt đỏ nhưng phong phú đặc sắc.
Kỷ Tú Hiên tay trong tay với Thẩm Lăng, không sợ bị đánh giá, không sợ bị bàn tán, hai người họ không cần để ý đến ánh mắt của người khác, chỉ để ý nhau là đủ rồi.
Kỷ Tú Hiên nhìn một loạt hạng mục từ thiếu nhi cho tới người già, còn kèm sở thú, không khỏi cảm thán: “Già rồi chúng ta cũng tới đây chơi chơi đi.”
Thẩm Lăng vui như mở cờ, vẫy đuôi, ân cần đội nón lên cho cậu bớt nắng: “Ừ.” Già rồi cùng nhau, Hiên muốn cùng hắn tới già, vui ghê.
Kỷ Tú Hiên kéo Thẩm Lăng lại gần, nhìn đằng sau, nắm chặt tay: “Coi chừng bị đụng trúng, người nhiều lắm, nhớ đi sát em.” Công viên nổi tiếng có khác, chật như nêm cối.
Thẩm Lăng tim đập thình thịch, Hiên đẹp trai quá, muốn ôm một cái, nghĩ là làm, hắn từ phía sau vòng tay ôm lấy cậu, đẩy người đi: “Bên kia có bán bánh tráng trộn kìa.”
Kỷ Tú Hiên bật cười, muốn ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/3344503/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.