Thẩm Lăng từ khi còn nhỏ xíu đã bị ông ba trai đểu của mình nhận lại quyền nuôi nấng từ An gia. Mẹ hắn đã mất, theo lý thì hắn có thể về sống với ông bà ngoại. Nhưng nửa đường bị Thẩm Khương gửi đơn xin nuôi nấng Thẩm Lăng, hắn buộc phải về Tây Thành theo ông ta.
An gia khi đó gặp khó khăn về tài chính, thêm Thẩm Khương ở giữa làm khó dễ, ông ta có người quen, chỉ có thể ngậm ngùi từ biệt Thẩm Lăng.
Thẩm gia cũng không tốt như lời đồn, ông cụ Thẩm Hiền không thích con riêng, con trai cũng không, nên Thẩm Lăng nhỏ được nuôi ở bên ngoài, thuê bà vú chăm.
Thẩm Khương có một bà vợ môn đăng hộ đối, mẹ ruột của Thẩm Nghiên, bà ta sợ hắn tranh gia sản nên lúc nào cũng dè chừng, còn sai phái Thẩm Nghiên vũ nhục đánh đập hắn. Thẩm Lăng khi đó mới 9 tuổi.
Lớn hơn một chút nữa, hắn học được cách tự mình bảo vệ mình, càng tỏ ra ngu si ngốc nghếch thì những người trong nhà sẽ thả lỏng cảnh giác với hắn, cho hắn không gian trưởng thành.
An Điệp cũng âm thầm trợ giúp Thẩm Lăng không ít lần, không chỉ Thẩm Nghiên tới kiếm chuyện, Thẩm Minh cũng tới góp vui. Từ đó hắn cũng học được chiêu khắc chế, nhẫn nhịn, khép nép, trưởng thành sớm.
Thẩm Lăng chịu đựng hết mọi thứ chỉ để có thể chính tay mình tống ông ba khốn nạn vào tù.
Năm 16, Thẩm Lăng được Thẩm Khương lót sẵn đường ở trường trung học top 1 Tây Thành, chỉ cần hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/3344158/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.