Kỷ Tú Hiên dành ra 3 ngày đi ghi xong một kì quay phim, thù lao cũng nhận xong, gấp không chờ nổi xách vali về quê thăm bà nội. Nghỉ thêm vài ngày nữa cũng là nghỉ, không quá 35 ngày theo quy định cấm thi là được.
Hệ thống có tám cái não: [Sẵn hỏi bà cậu, Kỷ Lợi đang ở nơi nào đi.]
Kỷ Lợi là ba ruột của Lạc Minh Vũ, ông ta từ khi đón Kỷ Tú Hiên về cho bà Kỷ liền biệt tâm. Nhưng, cậu nhớ kiếp trước, ông ta làm trợ lý cho ông lớn nào đó, không lí do gì phải cắt đứt liên lạc.
Cậu cảm thấy không cần thiết lắm: "Ổng đem một đống nợ sang tên cho bà nội rồi bỏ chạy, đó là kiếp trước rồi."
Kỷ Tú Hiên kéo một vali quà tặng, cho bà nội, cho chú dì Ninh hàng xóm, còn cho mấy đứa nhỏ trong xóm đặc sản ở Tây An nữa.
Vừa vào sân đã nghe tiếng nói chuyện ầm ĩ bên trong truyền ra, là của bà nội và một ông chú trung niên lạ mặt.
Ông ta quỳ gối cầu xin bà Kỷ: "Mẹ, mẹ đừng nói chuyện năm đó ra ngoài, con xin mẹ đó!"
Kỷ Tú Hiên núp vội ra sau cửa cổng, ra là Kỷ Lợi, vừa nhắc cái ông ta tới rồi, linh thật.
Bà Kỷ giận quá sức, chỉ tay run run: "Mày làm chuyện hoang đường như vậy còn muốn tao bao che cho mày. Mày còn biết tới luật pháp hay không?"
Kỷ Lợi thấy bà không ăn mềm, liền quyết đoán đứng dậy, buông lời hung ác: "Chuyện của tôi mà bị lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/3316070/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.