Kỷ Tú Hiên câu được câu không cùng Vương Nhạc trò chuyện, đích đến là nhà vệ sinh.
Vương Nhạc tò mò: "Em là em hàng xóm của anh Thanh hả? Hồi nhỏ ảnh thế nào vậy?"
Kỷ Tú Hiên suy nghĩ một chút lựa từ: "Trẩu tre, phản nghịch, bỏ nhà đi bụi, độc cô cầu bại."
Vương Nhạc: "..." Có nói nhầm người không em?
Hệ thống thình lình tới một câu làm cậu suýt thì són ra quần: [Nhắc nhẹ ở phía trước có đoạn cốt truyện nha: Lạc đại thiếu và nhị thiếu dẫn Lạc Minh Vũ đi Tinh Hiển Lâu ăn cơm. Lạc Minh Vũ ăn được một nửa thì mắc tè, một mình chạy đi kiếm nhà vệ sinh không may đụng phải lưu manh sàm sỡ, muốn chơi full HD với cậu ta. Khúc sau là anh hùng cứu mỹ nhân đi tè.]
Kỷ Tú Hiên hóp bụng: "..." Bây giờ cười lên thì sản phẩm nhảy ra hết, cậu nhịn chút nữa.
Trước lối vào nhà vệ sinh có hai người đang lôi lôi kéo kéo, người lôi là lưu manh trong miệng hệ thống, say xỉn, gã nắm lấy cánh tay Lạc Minh Vũ hỏi tới hỏi lui: "Một đêm 500 thế nào? Không thì 1 triệu! Đi theo anh đi mà."
Lạc Minh Vũ sắc mặt đặc sắc, chán ghét cùng khinh thường, vùng vẫy: "Buông tay ra, nếu không tôi la lên đó." Đúng là không có ánh mắt, dám nói mấy lời sỉ nhục như vậy với cậu ta, sau hôm nay gã này sẽ biết mùi ngay.
Gã say xỉn, nắm chặt không buông, siết tay cậu ta: "Đừng có mà không biết điều, tao nhìn trúng mày là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/3305304/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.