Lạc gia là nhà giàu số 1 số 2 ở đất Tây Thành này. Chuyện con cái bị ôm sai nếu truyền ra ngoài thì sẽ thành một trò cười cho thiên hạ mất.
Cho nên, gia chủ và phu nhân của nhà họ Lạc đã bàn bạc thâu đêm suốt sáng với mấy người con lớn và quyết định, trước mắt không công bố tin tức động trời này ra ngoài, nhà bọn họ giàu có, có của ăn của để, nuôi hai đứa nhỏ dư giả.
Ai trong nhà họ Lạc cũng cảm thấy được, nhưng có người không phục.
Thiếu gia giả của Lạc gia, Lạc Minh Vũ, có một khuôn mặt trời sinh ưa nhìn, tổng thể mà nói thì, đẹp, nhưng luôn tỏ ra ốm yếu, gió thổi là bay, làm cho Lạc gia trên dưới xưa nay chưa từng có hết thương cậu ta. Tất nhiên, Lạc Minh Vũ cũng sẽ không cam lòng mà dọn ra khỏi Lạc gia.
Lạc gia giàu có, tiền tiêu như nước, ăn dùng thả ga, cậu ta có ngốc mới đồng ý để cho thằng thiếu gia thật trở về tranh sủng. Nếu đã không ngăn được quyết tâm nuôi thằng thiếu gia thật của cả nhà, một hai phải đón thằng ất ơ đó về đây ở, cậu ta cũng sẽ có cách làm cho thằng thiếu gia thật đó cụp đuôi cuốn gói dọn về quê.
Lạc Minh Vũ tâm tình âm u định bày kế chơi thằng thiếu gia thật một vố, nhìn màn mưa ngoài trời, nghe tiếng xe hơi, cậu ta liền ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, còn cố ý không mang dép nữa.
Xe hơi này đang chở anh cả và ba của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765198/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.