Kỷ Tú Hiên nâng mi mắt lên nhìn Thẩm Lăng, không sao cả mở miệng: "Cúp tiết thôi." Học tập hướng về phía trước, với hiện trạng "nổi loạn" bây giờ của cậu là bất khả thi.
Thẩm Lăng & Thầy giáo: "..." Bình tĩnh ghê há! Cúp tiết mà an nhiên như ăn cơm uống nước vậy.
Tốt xấu gì cũng là tiểu đệ của mình, cậu cũng nên thể hiện một tí tình cảm huynh đệ. Kỷ Tú Hiên để Ipad qua một bên, kéo ghế lại gần đầu giường Thẩm Lăng, nhìn hắn.
Kỷ Tú Hiên chống cằm, chọt mặt hắn: "Đỡ hơn chưa?" Quá xấu nên tự ti hả ta, làm gì mà không cắt mái?
Thẩm Lăng hơi ngây người, tầm mắt lại đặt trên gương mặt đáng yêu của Kỷ Tú Hiên, mím môi, có chút không tự nhiên: "Đ-Đỡ nhiều rồi."
Kỷ Tú Hiên gật gù, đẩy đẩy nhẹ Thẩm Lăng xích xích ra bên mé giường bên kia.
Thẩm Lăng không rõ cậu làm sao vậy nhưng cũng phối hợp mà xích qua tí.
Cái này Kỷ Tú Hiên càng hài lòng sự hiểu chuyện của tiểu đệ, cậu đá dép, lăn lên giường nằm xuống.
Thẩm Lăng ngốc ngốc: "???"
Thẩm Lăng không dám nhúc nhích luôn, Kỷ Tú Hiên đang kề sát đầu nhỏ vào vai hắn, nhìn gần, càng có lực đánh sâu vào.
Kỷ Tú Hiên ngáp một cái: "Ngủ miếng nha, tan học gọi tôi dậy."
Thầy giáo vô ngữ, tan học gọi dậy? Vậy mà là ngủ một miếng đó hả? 3 tiết học lận đó!
Anh ta cũng là bó tay không có biện pháp, nhìn hai đứa nhỏ nép vào nhau ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765150/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.