Nhân tố không ổn định? Kiểu so sánh vừa trào phúng vừa châm biếm gì đây?
Lạc Minh Tuyền hết nói nổi, lần trước anh cả cũng ý đồ dùng lời lẽ thuyết phục Tú Tú và bị cậu phản kích, anh vẫn còn nhớ như in đây này. Nhìn mặt đen hơn đáy nồi lúc này của Lạc Minh Huyền liền biết.
Lạc Minh Tuyền ho khan, đột ngột mở loa ngoài điện thoại: "Khụ khụ, nhân tố không ổn định có mấy lời muốn nói với em nè."
"..."
Trong xe lâm vào trầm mặc.
Vậy ra, suốt dọc đường anh đang nói chuyện diện thoại với Kỷ Tú Hiên á hả? Giấu thật kĩ!
Lạc Minh Vũ không lên tiếng, chờ xem anh ba đối phó với Kỷ Tú Hiên. Cậu ta có tự tin, không ai nói chuyện lợi hại hơn cái miệng hoa ngôn xảo ngữ kia của Lạc Minh Huyên.
Lần này tới lượt Lạc Minh Huyên nghẹn họng: "..." Đương sự bị anh nói xấu, anh ta lại bị bắt quả tang tại chỗ, xấu hổ không?
Anh em mà vậy đó, cũng không nhắc nhở một cái!
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói non nớt thanh lãnh của Kỷ Tú Hiên: "Giỏi thì đuổi cổ tôi đi, đừng có ở đó mà bày đặt ra vẻ. Mẹ anh biết mẹ anh buồn đó." Nói văn thơ mĩ miều làm gì, làm như người ta không biết anh học ngữ văn giỏi lắm vậy.
Kỷ Tú Hiên vội xong việc nhà giúp bà Kỷ, hiện đang nằm trên võng nghỉ chiều, cậu tiếp điện thoại của Lạc Minh Tuyền nguyên nhân chỉ có một, anh ta hứa sẽ mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765109/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.