Kỷ Tú Hiên còn đang hùng hùng hổ hổ lấy một địch hai, đã bị dắt tay dẫn đi như bạn nhỏ được quan tâm, Lạc Minh Huyền thiện lương như vậy sao cậu không biết?
Lạc Minh Vũ đúng lúc chỏ mỏ vào: "Anh cả, là anh Tú Hiên không cẩn thận, làm hỏng quà của anh ba ạ." Chữ không cẩn thận cậu ta cắn thật trọng, sợ hắn nghe không được dường như.
Lạc Minh Huyền không nói gì, hắn sẽ không vội vã kết luận chuyện gì đó nếu chưa hiểu rõ. Cũng giống như, hắn sẽ không dễ dàng đầu tư một hạng mục nào đó mà không biết nó sinh lời hay không.
Kỷ Tú Hiên rút tay ra, hơi dịch về sau một chút: "Không sao." Hắn ta quan tâm, làm cậu có chút không thói quen.
Lạc Minh Tuyền nhân lúc này đứng lên: "Người giao hàng tới, anh đi lấy trà sữa cho em." Bước chân nhanh chóng đi ra khỏi chiến trường, sợ trễ một giây anh sẽ bị chửi lây.
Lạc Minh Huyền bất đắc dĩ thu tay lại, nhìn đống hỗn độn dưới chân, nhíu mày: "Cái gì đây? Còn không mau thu thập sạch sẽ." Thời gian còn nhiều, em trai sẽ thân thiết hơn với hắn.
Hắn không biết đã nói bao nhiêu lần câu này với chính mình, lừa mình dối người.
Người hầu nghe lệnh, bắt đầu lấy ki hốt ra và chổi ra quét tước sạch sẽ. Mấy tổ tông gây chuyện, khổ là bọn họ.
Kỷ Tú Hiên cười nhe răng, cướp lời của Lạc Minh Huyên: "Cái gương, anh ta muốn tặng tôi đó mà." Mượn cây đao của hắn vậy.
*Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765103/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.