Cuối cùng cũng không có đi ăn khuya thành công, Thẩm Lăng và Kỷ Tú Hiên ai về nhà người nấy, hẹn nhau gặp ở trường sau. Cậu không chắc mình sẽ thấy hắn ở trường, nghe nói mai trời mưa, cậu muốn cup cua.
Lạc gia.
Lạc Duẫn canh chuẩn đám con thơ trở về, đầu tiên là mắng Lạc Minh Yến một đốn, quở trách này kia kia nọ chai lọ vại bình. Nói chung là mắng hắn chơi hăng hái lố bịch bị người ta báo cảnh sát bắt, làm mất mặt nhà họ Lạc.
Lạc Minh Huyên tri kỷ vòng vèo đề tài tới Kỷ Tú Hiên trên người: "Ba đừng mắng thằng 5, là Tú Hiên em nó báo cảnh sát đó. Hiểu lầm, hiểu lầm thôi."
Lạc Minh Vũ cố ý nhảy nhót trước mặt Kỷ Tú Hiên gián tiếp khiêu khích nhưng cậu không có phản ứng gì, làm cậu ta rất buồn bực.
Tâm lý cứng như vậy? Cậu ta không tin đâu: "Anh Tú Hiên, anh báo cảnh sát bắt anh 5 làm gì? Mọi người đều tưởng xảy ra chuyện lớn gì chứ! Anh biết mình gây chuyện gì rồi không!"
Lạc Duẫn cũng bị chọc ống phổi, chỉ vào Kỷ Tú Hiên: "Tao sinh mày ra, còn không dạy mày được sao! Bắt đầu từ hôm nay tiền tiên vặt không có, cơm cũng đừng ăn. Chừng nào mày biết sai rồi thì thôi."
Kỷ Tú Hiên ngoái lỗ tai: "Thật ngại quá, tôi chính là như vậy đó, không cha không mẹ, chỉ có bà thôi."
5 anh em: "..." Kỳ thật, Tú Hiên rất đáng thương. Nghe cậu nói vậy mà bọn họ xót cả lòng.
Cậu cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-can-tinh-cam-nay-nua/2765066/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.