Vừa được nghỉ trưa, Ngọc Trúc đã lên mạng xem thử tối nay sẽ nấu món gì cho Tuấn Quốc. Có rất nhiều sự lựa chọn và cô muốn cho anh những bữa ăn ngon nhất.
Cầm ly trà sữa uống, cô như muốn phun hết ra khi thấy một bóng dáng quen thuộc vừa mới bước qua cửa nhà ăn. Là Tuấn Quốc? Là chồng cô.
Tuấn Quốc cũng như cô, giật mình nhìn người vợ của mình đang ngồi một mình ở nhà ăn. Anh ra hiệu cho cô đi theo sau mình. Cô gật đầu chạy theo sau. Bọn họ đến chỗ cầu thang.
“Em làm gì ở đây vậy?” Tuấn Quốc như dồn cô vào tường hỏi nhỏ.
Ngọc Trúc vì quá bất ngờ nên không để ý việc anh đang ở quá gần mình. “Em làm việc ở đây. Còn anh thì sao?”
“Anh cũng vậy.”
Cả hai ngơ ngác nhìn nhau rồi bật cười. Anh nói. “Không ngờ đến công ty rồi vẫn có thể gặp được em...đồng nghiệp.”
“Giờ em mới hiểu tại sao anh lại tình cờ xuất hiện ở siêu thị hôm qua rồi.” Ngọc Trúc cúi mặt xuống cười thầm.
Vậy là mình có thể gặp anh ấy ngay ở chỗ làm rồi.
“Vì chúng ta chưa từng nói cho nhau nghe về công việc và chỗ làm của đối phương nhỉ?” Ngọc Trúc hỏi anh. Tuấn Quốc gật đầu.
“Chuyện này thật bất ngờ. Nhưng anh cảm thấy rất vui vì có thể gặp được em ở đây.” Tuấn Quốc cúi xuống nói thầm bên tai của cô khiến cô ngượng ngùng. “Nhưng mà mong em có thể cùng anh giữ bí mật được không?”
Ngọc Trúc hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ket-hon-cung-voi-dong-nghiep-cong-ty/2776550/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.